Không biết từ bao giờ cơ thể Diệp Thành mới bất giác run lên, khoé miệng Diệp Thành trào ra một dòng máu, thần sắc đau đớn, giọng nói cũng khản đặc đi nhiều, “đây là đâu?”
“Trường Miên Sơn”, Cơ Tuyết Băng khẽ nói.
“Lần này đúng là chơi lớn thật rồi”, Diệp Thành khẽ lau đi dòng máu nơi khoé miệng.
“Rốt cục huynh nhìn thấy gì?”, Cơ Tuyết Băng cau mày nhìn Diệp Thành.
“Một thanh kiếm”.
“Một thanh kiếm?”, Cơ Tuyết Băng cau mày sâu hơn, “chỉ nhìn thấy thôi mà khiến huynh bị thương tới mức này sao?”
“Đó không phải là thanh kiếm bình thường”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, trong giọng nói còn rõ vẻ kiêng dè, hình thái của thanh kiếm đó khiến hắn đến bây giờ vẫn còn kinh ngạc, thanh kiếm đó trông rất bình thường nhưng lại cho người ta áp lực như có ngọn núi đè xuống, hắn biết rõ mình bị thanh kiếm kia làm bị thương, mọi thứ đến quá bất ngờ khiến hắn trở tay không kịp.
“Liên quan đến Hiên Viên Đế, thật sự quá bá đạo”, Diệp Thành lẩm bẩm, mặc dù mắt hắn nhắm nhưng đầu hắn lại không ngừng nghĩ về phương hướng của hoan hải, cũng chính vì hắn nhìn thấy thanh kiếm đó nên phân thân của hắn và Thái Hư Cổ Long mới bị liên luỵ.
“Vết thương của huynh…”, khi Diệp Thành còn đang trầm ngâm thì Cơ Tuyết Băng đã nhìn hắn bằng ánh mắt thăm dò.
“Hai mắt tạm thời không nhìn thấy gì, Lục Đạo Tiên Luân Nhãn trong khoảng thời gian ngắn không thể sử dụng, linh hồn bị thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624011/chuong-1821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.