Chương trước
Chương sau
Giống như cô, Bích Du và Thượng Quan Hàn Nguyệt cũng vậy, vẻ mặt ai cũng cực kỳ khó hiểu, nếu hôm nay Cơ Tuyết Băng không xuất hiện họ vẫn không biết còn có chuyện này, chuyện này nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ.

“Bây giờ muội ấy là người của chúng ta”, Diệp Thành chỉ cười nhẹ trước sự thắc mắc của mọi người.


“Người của chúng ta?”, ánh mắt mọi người lại chuyển từ Diệp Thành sang Cơ Tuyết Băng, một câu ‘người của chúng ta’ khiến các cô nhất thời chưa phản ứng kịp.

Người trước mặt họ là Huyền Linh Chi Thể, là Thánh nữ của Chính Dương Tông, điện chủ phân điện thứ chín, chưởng giáo tương lai của Chính Dương Tông, bây giờ hắn lại nói cho họ Cơ Tuyết Băng đứng về phe họ, sao có thể không thắc mắc?

Hơn nữa, cách ăn mặc của Cơ Tuyết Băng hôm nay quả thực rất khác trước, khiến họ cảm thấy hơi xa lạ. Mới bao lâu không gặp mà Thánh nữ Chính Dương thánh khiết hoàn mỹ khi xưa đã trở thành một sát thủ lạnh lùng quyến rũ.

“Chuyện này là thế nào?”, Sở Linh lại truyền âm hỏi Diệp Thành, giọng điệu vô cùng khó hiểu.

“Là thế đó đó”, Diệp Thành nhún vai: “Có một số chuyện ta không thể giải thích rõ ngay được, nàng chỉ cần biết hiện giờ muội ấy là người của chúng ta thôi”.



“Ta thật sự càng ngày càng không hiểu nổi ngươi”, Sở Linh hít sâu một hơi, tình cảnh hiện tại khiến cô không khỏi cảm khái, dù thế nào cô cũng không ngờ Diệp Thành sẽ đưa Cơ Tuyết Băng tới đây, càng không thể ngờ Cơ Tuyết Băng sẽ trở thành người của họ.

Khi hai người truyền âm cho nhau, bầu không khí tại hiện trường trở nên rất kỳ lạ, sự xuất hiện của Cơ Tuyết Băng khiến phía Bích Du cảm thấy khá kỳ lạ, họ luôn có cảm giác kỳ lạ không nói rõ được.

“Mọi người đều biết nhau nên ta không giới thiệu từng người một nữa. Thời gian cấp bách, xuất phát thôi”, Diệp Thành ho khan, phá vỡ sự yên tĩnh nơi đây, nói xong hắn xoay người bước lên hư không đầu tiên.

Phía sau hắn, Cơ Tuyết Băng cũng hành động kiên quyết, áo choàng phấp phới, bóng cô ta như một bóng ma, bước đi nhẹ nhàng nhưng tốc độ lại nhanh kinh người.

Thấy vậy, phía Sở Linh cũng đi theo, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác không chân thực.

Trên đường đi, mọi người đều không nói gì.

Tuy nhiên, để giải đáp thắc mắc của mọi người, Diệp Thành vẫn ngưng tụ việc Cơ Tuyết Băng bị truy sát đêm đó thành thần thức rồi truyền cho Sở Linh và những người khác.

Khoảng ba giây sau, mọi người khẽ cau mày, lại đưa mắt nhìn sang Cơ Tuyết Băng.

Nếu Diệp Thành không nói có lẽ họ cũng không biết còn có chuyện, này chẳng trách Cơ Tuyết Băng lại xuất hiện ở Hằng Nhạc Tông, chẳng trách Cơ Tuyết Băng lại trở thành người của họ, tất cả những điều này không phải vô cớ mà đều có lý do của nó.

“Vốn dĩ ta không định để muội tham gia vào trận chiến hôm nay”, khi phía Sở Linh đang cau mày, Diệp Thành truyền âm cho Cơ Tuyết Băng vẫn luôn im lặng.

“Ta hiểu ý huynh, ta sẽ cố hết sức mình”, Cơ Tuyết Băng nhẹ giọng đáp, dường như đã hiểu ý Diệp Thành.

“Muội hiểu thì tốt quá rồi”, Diệp Thành mỉm



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.