“Đương nhiên là dối trá, nếu không thì làm sao ta thắng được muội?”, phía trước, Diệp Thành ho hắng đáp.
“Huynh thực sự mạnh hơn ta”.
“Đó không còn quan trọng nữa”, Diệp Thành vừa sải bước vừa nhướng vai, “có điều có một số chuyện ta cũng phải giải thích một chút, câu nói vừa rồi chính là do Thái Hư Cổ Long Hồn ở Chính Dương Tông nói, ta không muốn mang tiếng. Mặc dù con người ta cũng không phải nghiêm túc nhưng vào lúc quan trọng thì ta lại rất đáng tin, ta…”
“Nếu như huynh đồng ý thì muội có thể cởi y phục bất cứ lúc nào”, Cơ Tuyết Băng cứ thế ngắt lời Diệp Thành, giọng nói rất bình tĩnh, gần như không mang theo bất cứ tình cảm nào.
“Muội của hôm nay thật khiến ta phải bất ngờ”, Diệp Thành vẫn không dừng chân nhưng hắn bất giác lắc đầu, “thế đạo này mặc dù rối ren nhưng cũng không đến mức gập ghềnh như muội nghĩ đâu, cho dù đeo lớp mặt nạ lên nhưng muội vẫn là Cơ Tuyết Băng, muội cũng nên có sự cao ngạo của mình, ta hi vọng Cơ Tuyết Băng ở phía sau mình có tình chứ không phải là một hình nộm không quan tâm tới bản thân”.
“Hai ngươi nói chuyện chẳng thú vị chút nào cả”, Cơ Tuyết Băng trậm tư nhưng Thái Hư Cổ Long đê tiện lại lên tiếng vả lại còn thông qua Diệp Thành mà nói.
“Theo ta thấy thì địa điểm ban nãy không tồi, thích hợp để làm chuyện ân ái đấy”, Thái Hư Cổ Long cứ thế nói một tràng.
“Tiểu cô nương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623979/chuong-1789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.