Trong hư không, Đao Hoàng bay xuống, nhìn Diệp Thành cười bảo: “Tiểu hữu đã nhìn rõ chưa?”
“Tiền bối, hay là người đổi đao pháp khác được không?”, Diệp Thành cười khan: “Đao pháp này con cũng biết”.
“Ngươi cũng biết?”, Đạo Huyền ngạc nhiên.
“Người xem”, Diệp Thành bước ra, trở tay lấy ra Bá Long Đao rồi cũng bay lên trời, chém một đao lên hư không, đao mang màu vàng dài hơn mười trượng xuất hiện, tuy uy lực không bá đạo bằng Đao Hoàng nhưng ai nhìn cũng thấy đao pháp của hắn và Đao Hoàng thi triển là cùng một loại.
“Người xem, giống nhau đúng không?”, Diệp Thành cất Bá Long Đao, sau đó nhìn về phía Đao Hoàng.
“Là ta sơ suất, sơ suất”, Đao Hoàng xấu hổ vỗ trán: “Ngươi là con cháu đời sau của Hồng Trần tiền bối hẳn là đã được truyền cho bí thuật này”.
“Tiền bối chờ chút”, Diệp Thành kinh ngạc nhìn Đao Hoàng, thử hỏi: “Bát Hoang Trảm của tiền bối là do Hồng Trần tiền bối truyền lại sao?”
“Ừm”, Đạo Huyền nghiêm túc gật đầu, ánh mắt đầy vẻ kính nể: “Hồng Trần tiền bối thật sự là một bậc thầy về tu luyện, ông ấy thật sự là cái gì cũng biết. Năm xưa ta được ông ấy hướng dẫn nên mới học được Bát Hoang Trảm này, sau hàng trăm năm ta mới lĩnh ngộ được điều kỳ diệu của đao, vì thế mới lấy tên là Đao Hoàng”.
Nói xong lời này, Diệp Thành vô thức day đầu mày: “Chờ một chút, để con suy nghĩ đã”.
Hắn phải suy nghĩ thật kỹ mới được.
“Ông ấy với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623956/chuong-1766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.