Chương trước
Chương sau
“Loại đan dược mà tiền bối suy ra một nửa đan phương chính là Thiên Tịch Đan ạ?”

“Đúng như con đoán”, Đan Thần gật đầu: “Không ngờ chúng ta đều nghiên cứu Thiên Tịch Đan”.


“Vậy tiền bối đã thu thập đủ hết nguyên liệu luyện chế chưa ạ?”, Diệp Thành vội hỏi, đây mới là điều hắn thật sự quan tâm.

“Đã thu thập được tám phần, có mấy chục loại đến giờ vẫn chưa tìm ra”.

“Vậy thêm của con nữa thì sao?”, Diệp Thành lật đật lấy một chiếc túi đựng đồ ra đưa cho Đan Thần: “Con cũng thu thập được gần trăm loại, không biết của hai chúng ta gộp lại đã đủ chưa”.

Đan Thần không nói gì, nhanh tay nhận lấy túi đựng đồ, sau khi mở ra, vừa nhìn vào trong hai mắt ông đã sáng lên, với định lực của ông mà hơi thở cũng trở nên dồn dập.

“Thế nào rồi ạ? Có đủ không tiền bối?”, Diệp Thành nhìn chằm chằm Đan Thần.

“Có một số nguyên liệu con có ta cũng có, nhưng có một số nguyên liệu con có ta không có”, Đan Thần mừng rỡ bảo: “Gom cả hai lại, còn thiếu ba loại”.

“Ba loại nào nữa ạ?”, Diệp Thành hỏi ngay, hắn đã không nén được nỗi kích động trong lòng nữa.

“Tuỷ phượng hoàng, máu rồng, sừng kỳ lân”.

“Đều là thần thú”, Diệp Thành tặc lưỡi, hai giây sau hắn xoa cằm, suy tư: “Con từng uống một giọt máu rồng của Bá Vương Long, không biết máu tinh nguyên của con có thay được máu rồng không?”

“Con từng uống máu rồng?”, Đan Thần ngạc nhiên.

“Con từng uống khi ở thành cổ Thiên Long”.

“Nếu vậy trong huyết mạch của con đã có sức mạnh của máu rồng, có lẽ sẽ thay thế được”.

“Vậy chỉ còn thiếu tuỷ phượng hoàng và sừng kỳ lân thôi”, Diệp Thành cười tươi, có phần kích động.

“Hai loại nguyên liệu này tuy đến giờ vẫn chưa có thông tin, nhưng hy vọng có thể tìm thấy”, Đan Thần hít sâu một hơi: “Đan Thành sẽ cố gắng hết sức để tìm ra hai nguyên liệu này, đến khi thu thập đủ, chúng ta có thể thử luyện chế”.

“Tiền bối, có phải người có Thiên Tịch Đan hoàn chỉnh không ạ?”, Diệp Thành mỉm cười nhìn Đan Thần.

“Đã từng có”, Đan Thần đáp: “Hàng nghìn năm nay, Đan Thành ta đã không chỉ một lần lấy được Thiên Tịch Đan từ Thiên Huyền Môn, chúng ta cũng từng bế quan nghiên cứu nhưng đến cuối cùng hầu như đều đã uống hết. Ví dụ như ta, ta đã uống không chỉ một viên Thiên Tịch Đan, nhưng tu vi cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong vẫn không có chút tiến triển nào, chứ đừng nói là tiến cấp đến cảnh giới Thiên”.

“Thật đáng tiếc”, Diệp Thành thở dài, hắn vốn định mượn Thiên Tịch Đan hoàn chỉnh xem thử, bây giờ xem ra là hắn nghĩ nhiều rồi.
“Đây là nửa đầu đan phương của Thiên Tịch Đan mà ta suy luận ra”, Đan Thần đưa một tập giấy cho Diệp Thành: “Trong đây có rất nhiều chỗ không chính xác, cần phải kiểm tra nhiều lần”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.