Cái tên của Phượng Hoàng Sơn khá kỳ diệu, tương truyền từ thời xa xưa có người từng thấy Phượng Hoàng Phượng Vũ Cửu Thiên trùng sinh niết bàn ở đây, Phượng Hoàng Sơn cũng được đặt tên theo đó.
Đạo thân, hiện!
Diệp Thành chuyển ý niệm, gọi tiên hoả đạo thân và thiên lôi đạo thân ra, hai đạo thân lập tức trốn vào không gian hư vô, biến mất trong nháy mắt, đi về một hướng theo mệnh lệnh của hắn.
“Ngươi...”, phía Đan Thần ngạc nhiên nhìn Diệp Thành, không biết hắn đang làm gì.
“Con tự có kế hoạch của mình”, Diệp Thành cười tự tin: “Còn nữa, sau khi đến mọi người đừng hành động, để con giải quyết, đây là nghề của con rồi”.
Nói xong Diệp Thành giẫm lên hư không, bay thẳng lên đỉnh núi cao nhất của Phượng Hoàng Sơn.
Phía sau, nhóm Đan Thần không rõ nhưng vẫn đi theo, hơn nữa đều không dám hành động hấp tấp theo lời Diệp Thành nói, bởi vì chuyện bắt cóc đòi tiền chuộc này họ thực sự không thuần thục bằng hắn.
Không lâu sau, mọi người đáp xuống một đỉnh núi.
Vừa đáp xuống, họ đã nhìn thấy một người mặc áo choàng đen ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn cách đó không xa, bên cạnh người đó là một bóng dáng xinh đẹp nhưng đang trong trạng thái phong ấn, không cần nói cũng biết, đó chính là Huyền Nữ.
“Quả nhiên là phân thân, dùng bí thuật kết nối sự sống với Huyền Nữ”, Diệp Thành hơi nheo mắt, từ xa nhìn thấy người mặc đồ đen, vừa liếc qua đã biết chỉ là phân thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623893/chuong-1703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.