Chương trước
Chương sau
Sao ông ta có thể không nhìn ra tình hình hiện tại, Diệp Thành bày ra thế trận lớn như vậy rồi chạy tới đây làm gì? Đương nhiên là để tìm Linh Chân Thượng Nhân và Chính Khí Điện tính sổ rồi!

Hôm nay Diệp Thành chiếm ưu thế tuyệt đối, một khi hắn hạ lệnh tấn công thì những người bao vây ở đây sẽ không ai có thể may mắn trốn thoát, tình thế như vậy nếu muốn sống sót thì phải đứng về phía đối lập với Linh Chân Thượng Nhân và Chính Khí Điện.


“Ngươi đang tự tìm đến cái chết đấy…”, người của Chính Khí Điện giận tím mặt, ai nấy khí thế dâng trào, sát khí lộ ra.

Nhưng họ còn chưa ra tay, một tiếng nói khác đã vang lên, hơn nữa còn cao và vang lạ thường, người đó cũng chỉ vào Linh Chân Thượng Nhân và người của Chính Khí Điện: “Ma, ông ta là ma, bọn họ đều là ma”.

“Ngươi cũng đang tự tìm cái chết đấy, xem ta tiêu diệt ngươi thế nào”, một trưởng lão của Chính Khí Điện đột nhiên vung tay đánh về phía người đó.

“Diệt ma!”, người kia cũng quát lên, ông ta cũng không vừa, một nhát kiếm chém ra kiếm mang cái thế, chém đôi chưởng ấn của trưởng lão Chính Khí Điện.

“Chúng ta là chính phái, không thể dung thứ cho ma đạo”, người kia trông rất oai phong lẫm liệt.

“Chúng ta là chính phái, không thể dung thứ cho ma đạo”, lời người này vừa dứt, hiện trường lập tức tạo ra phản ứng dây chuyền, từng giọng nói vang lên, hơn nữa càng lúc càng đông, hình thành làn sóng.

Những ông lão này đã sống mấy chục năm, mấy trăm năm nên có thể nhận thức rõ điều này, trở thành kẻ thù của Diệp Thành chắc chắn sẽ chết, nhưng trở thành kẻ thù của Chính Khí Điện, giúp Diệp Thành tiêu diệt Chính Khí Điện thì có thể đổi lấy cơ hội sống.

Lúc này, cảnh tượng vô cùng hùng tráng.

Những người mắng chửi Chính Khí Điện vừa mắng vừa ăn ý đứng lại với nhau, phân rõ ranh giới với Chính Khí Điện, tiếng mắng chửi dồn dập như sóng thuỷ triều nhấn chìm người của Chính Khí Điện, mấy giây trước Chính Khí Điện còn hừng hực khí thế, giờ phút này đã bị tứ phía phản bội, rơi vào thế tứ bề khốn đốn.



Ma, ông ta là ma, bọn họ đều là ma!

Thương không Chính Khí Điện không ngừng rung chuyển, tiếng hô tạo thành làn sóng thuỷ triều, tụ lại như tạo thành sấm sét.

Lại nhìn về phía Linh Chân Thượng Nhân, nghe tiếng mắng chửi như dời non lấp bể, ông ta loạng choạng lùi lại phía sau, ngón tay run rẩy phẫn nộ chỉ vào những người đó: “Các ngươi... Các ngươi...”

Ma, ông ta là ma!

Linh Chân Thượng Nhân còn chưa nói xong, lại có người chỉ vào ông ta tức giận hét lớn, giọng nói vừa vang vừa mạnh mẽ, lòng đầy căm phẫn, chính nghĩa lẫm nhiên.

Ma, ông ta là ma!

Ngay sau đó câu nói này cũng khuấy lên ngàn cơn sóng khác, khi có một đệ tử của Chính Khí Điện chạy sang phía đối diện, hơn phân nửa người của Chính Khí Điện cũng gia nhập vào đội hình phía đối diện.

Ma, ông ta là ma!
Trong tiếng hô vang vọng khắp trời, ba bóng người lục tục tránh xa Linh Chân Thượng Nhân, đó chính là ba đồ đệ của ông ta: Hoàng Húc, Liêu Dương và Dương Vân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.