Chương trước
Chương sau
“Ai mà biết được”, Hồng Trần Tuyết nhướng vai, “có điều có tin tức có lẽ ngươi sẽ thấy vui”.

“Tin tức gì?”, Diệp Thành hiếu kì nhìn Hồng Trần Tuyết.


“Đại Sở Hoàng Yên và nmnn cũng từng xuất hiện ở Bàn Long Hải Vực nghe nói còn giao chiến với nhau”, Hồng Trần Tuyết nói rồi không quên liếc nhìn Diệp Thành, “tin này có đủ mới mẻ với ngươi không?”

“Mới mẻ thì cũng đúng là mới mẻ, nhưng vào nửa canh giờ trước ta đã biết tin này rồi”, Diệp Thành cười tuỳ hứng, “Ngưu Thập Tam nói, không thể phủ nhận ta rất bất ngờ đấy”.

“Vậy ngươi có biết ngày bọn họ đại chiến và ngày sư phụ ngươi xuất hiện cùng một hôm không?”, Hồng Trần Tuyết hào hứng nhìn Diệp Thành.

“Cùng một hôm?”, Diệp Thành cau mày, về điều này thì Ngưu Thập Tam không hề nói, Nam Minh Ngọc Thu và Đại Sở Hoàng Yên đồng thời xuất hiện ở Bàn Long Hải Vực đã khiến hắn bất ngờ lắm rồi nhưng không ngờ Sở Huyên, người mà hắn khổ tâm phái người đi tìm biết bao ngày tháng lại cũng xuất hiện ở đây trong cùng một ngày với bọn họ.

“Ngoài những điểm này ra thì còn có một tin tức khác”, Hồng Trần Tuyết tiếp tục nói: “Mấy ngày gần đây Bắc Sở xuất hiện một nữ cường, nói chính xác là một nữ sát thủ, cô ta xuất hiện ở đâu ắt có người chết, trùng hợp là cô ta cũng từng xuất hiện ở Bàn Long Hải Vực, cũng chính vào ngày thứ hai diễn ra trận quyết chiến giữa Đại Sở Hoàng Yên và Nam Minh Ngọc Thu.

“Lại là Bàn Long Hải Vực”, Diệp Thành nheo mắt, “sao lại chạy tới đó nhỉ?”

Nghĩ tới đây, Diệp Thành lại lần nữa nhìn Hồng Trần Tuyết, “người nói một nữ cường? Người đó mạnh thế nào?”



“Không thể ước chừng”, Hồng Trần Tuyết khẽ lắc đầu, “tin tình báo của Nhân Hoàng báo về tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên chết trong tay cô ta đã không dưới mười người nữa chứ đừng nói là tu sĩ ở cảnh giới Không Minh. Thị Huyết Điện từng phái người đi điều tra nhưng không một ai trở về, trong đó còn có một lão tổ”.

“Có tra ra được lai lịch gì không?”

“Không ai biết lai lịch của cô ta và chưa ai từng thấy chân dung của cô ta”, Hồng Trần Tuyết nói tiếp, “chỉ biết cô ta mặc bộ tiên nghê bảy màu, khuôn mặt đeo một lớp mạng che, trong tay cầm sát kiếm bảy màu, nói về thần kiếm đó thì quả thực rất khủng khiếp, thần kiếm chỉ cần ra khỏi vỏ là nhất định có người chết”.

“Liệu có phải là người của Sát Thủ Thần Triều không? Hoặc là người của Quỷ tộc, Huyết tộc?”, Diệp Thành xoa cằm trầm ngâm.

“Không rõ”, Hồng Trần Tuyết lại lần nữa lắc đầu, “ta sẽ tiếp tục phái người điều tra nhưng tốc độ khả năng không theo kịp vì những thành viên trong đội tình báo của Nhân Hoàng trên chín phần đều đã điều tới Nam Sở, số lượng người có hạn”.

“Cứ điểm mạng lưới tình báo của Chính Dương Tông đã tra ra được hết chưa?”, Diệp Thành lại tiếp tục hỏi.

“Trên tám phần tra ra được rồi, muốn nắm trong tay cứ điểm tình báo của bọn họ thì cần thêm chút thời gian”, Hồng Trần Tuyết khẽ lên tiếng, giọng nói rất dễ nghe, “thời gian quá ngắn nhưng ta sẽ cố gắng nhanh nhất có thể”.

“Người chịu khó vất vả thêm một chút nhanh chóng điều tra”, Diệp Thành gõ gõ tay lên mặt bàn theo tiết tấu, “một khi tìm ra được thì lập tức thông báo cho ta, tiếp sau đó chính là Chính Dương Tông, nếu như đánh vào Chính Dương Tông thì đầu tiên phải đánh vào mạng lưới tình báo của bọn họ, như vậy một số thành viên trong mạng lưới tình báo của Nhân Hoàng sẽ tiếp tục được điều về Bắc Sở”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.