Tạo hoá trêu người!
Diệp Thành cười khổ lắc đầu.
Một lúc sau hắn nhìn Ngô Tam Pháo và Ngưu Thập Tam: “Nếu hai vị không còn chuyện gì nữa thì hôm nay hãy về đi! Bên ta sẽ nhanh chóng liên hệ với Bàn Long Hải Vực và đảo Hắc Long để xây trung chuyển hư không đại trận”.
“Được”, hai người cùng vươn vai đứng dậy: “Ta cảm giác chúng ta đang được dựa vào gốc cây to, đánh nhau thì ta có sát thần, trị thương thì có Đan Thánh”.
“Ta thích xem dáng vẻ ngông nghênh của mọi người”, Diệp Thành nghiêm túc nhìn hai người này.
“Vậy ta cũng đi đây, về nhà thương lượng một chút”, Man Sơn cũng lắc đầu, vác rìu lớn trên vai.
“Tiểu tử, Viêm Hoàng của ngươi nợ Hoàng tộc Đại Sở của ta hai ân huệ, đừng quên đấy”, trước khi đi, Thái Ất Chân Nhân còn nhắc: “Có thể lúc nào đó chúng ta sẽ tìm ngươi đòi ân huệ đấy”.
“Hai ân huệ?”, Diệp Thành nhướng mày: “Chẳng phải chỉ có một lần đi nhờ truyền tống trận thôi sao, còn gì nữa?”
“Vớ vẩn”, Thái Ất Chân Nhân cáu kỉnh: “Ngươi có biết trong trận Viêm Hoàng đánh Thiên Hoàng ấy vì sao Sát Thủ Thần Triều không ra tay gây rối không? Chính là vì Hoàng tộc Đại Sở chúng ta đã âm thầm giữ chân giúp các ngươi”.
“Còn có chuyện này à?”, Diệp Thành sờ cằm, nếu Thái Ất Chân Nhân không nói thì hắn thật sự không biết có chuyện này.
“Nhớ đấy, hai mối ân huệ, đừng có quên”, khi Diệp Thành đang cân nhắc thì Thái Ất Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623829/chuong-1639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.