Chương trước
Chương sau
“Các ngươi…”, Thanh Vân Lão Tổ lời đã đến miệng nhưng lại không biết nên nói gì.

Ông ta nhìn lướt qua hư thiên với ánh mắt sắc bén, tám đại lão tổ Hằng Nhạc và phía Sở Linh Ngọc thì ông ta biết, ông ta cũng biết mấy người phía lão tổ nhà họ Hùng, hai vị lão tổ nhà Thượng Quan, lão tổ nhà Tư Đồ, lão tổ nhà Đông Phương, lão tổ nhà Tây Môn và lão tổ nhà Bắc Thần.


Nhưng phía Thiên Tông Lão Tổ và Chung Giang thì bọn họ chưa gặp bao giờ.

Đây là mối quan hệ thế nào? Hằng Nhạc và lão tổ của rất nhiều thế gia ở Nam Sở, còn có một số cao thủ không biết tên, họ cùng xuất hiện ở đây nghĩa là nhiều thế lực đã cùng bắt tay với nhau rồi sao?

Nếu như vậy thì bọn họ thật sự sợ rồi, không ngờ những thế lực này lại liên hợp với nhau.

“Nào nào nào, hiếm lắm mọi người mới gặp nhau, để ta tự giới thiệu trước chứ không đến lúc bị phế rồi, các ngươi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra”, Cổ Tam Thông chỉnh lại quần áo, sau đó vuốt mái tóc tổ quạ của mình còn tự cho là rất đẹp trai: “Gọi ta Cổ Tam Thông là được, Cổ trong Cổ Tam Thông, Tam trong Cổ Tam Thông, Thông trong Cổ Tam Thông, nhớ thế nhé”.

“Ngươi chính là Cổ Tam Thông”, sắc mặt Thanh Vân Lão Tổ chợt thay đổi, dường như ông ta biết lai lịch của Cổ Tam Thông.

Cổ Tam Thông phớt lờ sự ngạc nhiên của Thanh Vân Lão Tổ, ông ta chỉ vào những người có mặt rồi giới thiệu một loạt: “Lão tổ của Hằng Nhạc và các thế gia lớn ở Nam Sở thì ta không giới thiệu nữa nhé, hầu như ngươi đều biết họ cả. Tên đứng cạnh ta đây là Vô Nhai Đạo Nhân, kia là lão tổ nhà họ Tô ở Bắc Sở, kia là lão tổ của Thiên Tông thế gia của Bắc Sở, mỹ nữ xinh đẹp đứng cạnh ông ấy là Sở Linh Ngọc”.

“Bắc Sở”, phía Thanh Vân Lão Tổ lại lần nữa biến sắc, họ chưa bao giờ nghĩ rằng trong liên minh này còn có cả thế lực của Bắc Sở.

“Thấy không, nhóm kia là các đại thủ lĩnh của Viêm Hoàng”, Cổ Tam Thông vẫn thản nhiên giới thiệu.

“Viêm Hoàng?”, nghe thấy hai từ này, sắc mặt phía Thanh Vân Lão Tổ đã trắng bệch không còn giọt máu.

“Sao không giới thiệu chúng ta?”, Long Nhất và Long Ngũ đều lên tiếng.

“Ồ đúng đúng, còn hai tên này nữa”, Cổ Tam Thông chỉ vào Long Nhất và Long Ngũ: “Chắc các ngươi rất quen với tên này, kí chủ trước đây của Thanh Vân Tông các ngươi, à không đúng, nói chính xác hơn là cơ thể của Lã Hậu, linh hồn là linh hồn Thái Hư Cổ Long của Thanh Vân Tông các ngươi. Còn tên còn lại thì chắc các ngươi chưa gặp, nhưng linh hồn của hắn là linh hồn Thái Hư Cổ Long của Hằng Nhạc”.

“Linh hồn Thái Hư Cổ Long của Hằng Nhạc?”, phía Thanh Vân Lão Tổ đều híp mắt thành một đường. Kí chủ của Hằng Nhạc là Doãn Chí Bình, mà linh hồn Thái Hư Cổ Long của hắn ta lại ở đây, vậy nói lên điều gì?

“Rất khó hiểu phải không? Vậy ta xin long trọng giới thiệu với ngươi vị này”, Cổ Tam Thông chỉ vào Diệp Thành cũng đang bị nhốt trong Thái Hư Long Cấm: “Hắn là Thánh chủ đời thứ chín mươi chín của Viêm Hoàng, chưởng giáo đời thứ chín của Hằng Nhạc. Thế nào? Ngạc nhiên chưa?”
“Hả…”, phía Thanh Vân Lão Tổ quay ngoắt sang nhìn Diệp Thành, vẻ mặt của họ trở nên khó tin với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, con ngươi lồi lên trông thấy, đồng tử thì thu nhỏ lại còn cỡ đầu kim.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.