Chương trước
Chương sau
Rầm! Đoàng!

Trong màn đêm yên tĩnh liên tiếp vang lên những tiếng động này.


Ở thế giới người phàm, Diệp Thành đã trốn vào lãnh địa của nước Nguỵ, thân hình có phần thảm hại nhưng tốc độ bỏ chạy của hắn không những không giảm mà còn tăng lên, những ngọn núi sừng sững nhanh chóng sụp đổ.

Phía sau, nhóm năm người phía Thanh Vân Lão Tổ giống như năm đạo thần mang tốc độ di chuyển vô cùng nhanh, bọn họ nóng lòng muốn biết thân phận thực sự của Diệp Thành, đâu thể dễ dàng bỏ qua cho Diệp Thành được.

“Rốt cục ngươi là ai?”, Thanh Vân Lão Tổ chốc chốc lại gằn lên.

“Ông quan tâm ta là ai làm gì?”, Diệp Thành vẫn thản nhiên, chân bước ra bộ pháp huyền diệu, tốc độ tăng nhanh.

“Muốn chết”, Thanh Vân Lão Tổ tức tối lập tức kết ấn, bí pháp Huyền Đạo Vô Thương và Địa Pháp Thiên La dung hoà ngưng tụ thành một đạo thần mang mạnh mẽ cứ thế bắn về phía Diệp Thành. Ông ta đã đến giới hạn của sự phẫn nộ nếu không thì cũng sẽ không trả cái giá phải chịu phản phệ khủng khiếp khi thi triển hai bí pháp này.

“Đã chịu thiệt một lần, ông còn muốn lão tử phải chịu thiệt lần thứ hai sao?”, phía trước, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn lập tức quay người, thi triển Tiên Luân Thiên Đạo, thần mang mạnh mẽ kia bị nuốt trọn vào vòng xoáy thiên đạo và bị dịch chuyển vào không gian màu đen.

“Bí pháp này…”, trong mắt Thanh Vân Lão Tổ hiện lên cái nhìn lạnh lùng, vì ông ta từng thấy Tiên Luân Thiên Đạo, dựa vào bí pháp này rất dễ đoán ra được thân phận thật sự của Diệp Thành.

“Đúng là không tìm mà tự lộ diện”, những lão tổ khác cũng nhìn ra, sát khí đằng đằng.

“Diệp Thành, dám tính kế với Thanh Vân ta, hôm nay không ai cứu nổi ngươi đâu”, Thanh Vân lão tổ đằng đằng sát khí, tốc độ tăng lên thấy rõ, ông ta kéo gần khoảng cách giữa mình và Diệp Thành lên tới cả trăm trượng sau đó chỉ ra một đạo u mang đâm xuyên vào hư không.

Đã biết là Diệp Thành thì không được để hắn thoát. Sát thần Tần Vũ là cái tên khiến người ra phải dè chừng, lúc này mà không giết hắn thì sẽ để lại hậu hoạ về sau. Cơ hội nghìn năm có một như vậy, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua.

“Lão tử không doạ người đâu”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn cũng thiêu đốt tinh nguyên, tốc độ tăng nhanh hơn nữa.

“Giết cho ta”, sắc mặt Thanh Vân Lão Tổ tôi độc thấy rõ, ông ta lại sát phạt tới.

Ở một nơi khác, đạo thân bị bốn lão tổ của Thanh Vân truy sát đã vượt qua Tiên Phàm Thương Nguyên sau đó tiến vào thế giới của người phàm thông qua một hướng khác. Mặc dù phương hướng của nó và bản thể không giống nhau nhưng đích đến lại cùng là một, đó chính là Táng Thiên Sơn.

“Doãn Thương, hôm nay ngươi không thoát được đâu”, phía sau, bốn lão tổ của Thanh Vân người nào người nấy đằng đằng sát khí.

“Các người định không chết không nghỉ sao?”, đạo thân tức tối, nó cũng diễn rất nhập vai.

“Không chết không nghỉ”, bốn lão tổ của Thanh Vân tức tối và càng tăng nhanh tốc độ.

Trong trận hỗn chiến tam tông, Thanh Vân bọn họ tổn thất nghiêm trọng, món thù này bọn họ vẫn còn ghi nhớ, trong đó có điện chủ phân điện thứ tám của Chính Dương Tông, hiện giờ gặp ở đây, bọn họ lại chiếm ưu thế tuyệt đối, cơ hội nghìn năm có một như vậy chẳng có lý do gì lại bỏ qua cả.
Mắc bẫy rồi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.