Đêm rất yên tĩnh, thật sự rất yên tĩnh.
Trong biệt uyển nhỏ cũng rất yên tĩnh, thời gian dường như ngừng trôi ngay lúc này.
Hai nam một nữ, hai Diệp Thành một Thượng Quan Ngọc Nhi đều ngây người tại chỗ.
Diệp Thành nhìn chằm chằm Thượng Quan Ngọc Nhi đang không mặc đồ, Thượng Quan Ngọc Nhi nhìn Diệp Thành đang ngơ ngác với vẻ mặt kỳ quái, cảnh tượng này cũng như ngừng lại vào giây phút này.
Đạo thân của Diệp Thành lắc đầu, nhìn Thượng Quan Ngọc Nhi rồi lại nhìn Diệp Thành.
“Bản thể à, là cô ấy nhất quyết tự cởi”, chừng năm giây sau, sự yên tĩnh trong biệt uyển bị lời này của đạo thân Diệp Thành phá vỡ.
Lời vừa dứt, Thượng Quan Ngọc Nhi vô thức quay đầu nhìn đạo thân Diệp Thành, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng thú vị: “Ngươi… Ngươi không phải bản thể”.
“Ừ ừ!”, đạo thân Diệp Thành vội vàng gật đầu.
A!
Ngay lập tức, âm thanh chói tai vang lên xuyên thấu màn đêm tĩnh lặng.
Rầm! Đoàng!
Sau đó có hai tiếng nổ liên tiếp vang lên, hai bóng người chật vật chạy ra khỏi biệt uyển, trên mặt tên nào cũng có dấu tay cực kỳ bắt mắt.
Diệp Thành, ngươi đi chết đi!
Thượng Quan Ngọc Nhi đã mặc xong quần áo, lấy tay che mặt, hậm hực dậm chân thật mạnh, hai má nóng bừng đến mức không thể nóng hơn được nữa, thậm chí cổ cô cũng đã đỏ ửng.
Giờ phút này, thậm chí cô còn chỉ muốn tự sát.
Đêm nay, cảnh đẹp trăng sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623793/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.