Chương trước
Chương sau
“Ôi trời, một trăm năm trước ta từng thử rồi, một tay ta chỉ cần tung chưởng thì đến cả thân nương hắn cũng không nhận ra đâu, ngươi tin không?”

“Con không tin”, Diệp Thành nói rồi lại nhét một viên linh dược vào miệng.

“Ta tin”, ở bên, Chung Quy nhận xong nhiệm vụ thì tặc lưỡi, “Lão Cổ một trăm năm trước có khả năng chiến đấu vào số mười người đứng đầu Đại Sở, còn Độc Cô Ngạo một trăm năm trước đến cả xếp vào số hai mươi người đứng đầu cũng không nổi”.


“Ôi trời, mạnh vậy sao?”, nghe Chung Quy nói xong, Diệp Thành lại nhìn sang Cổ Tam Thông, ánh mắt thay đổi rõ rệt.

“Đương nhiên rồi”, Cổ Tam Thông chỉnh lại cổ áo, bày ra bộ dạng như thể là người đứng đầu vậy.

“Ngươi không biết rồi”, Vô Nhai Đạo Nhân liếc nhìn Diệp Thành, “Cổ Tam Thông một trăm năm trước vì công pháp và tu vi bị phế còn thành tựu hiện giờ của ông ấy chính là thành quả tu luyện của một trăm năm, nếu lấy khả năng chiến đấu của một trăm năm trước mà nói thì Độc Cô Ngạo và Lão Cổ không chỉ cách nhau bằng vậy thôi đâu”.

“Nào nào, cổ gia gia ăn chút linh dược đi”, Diệp Thành lấy một viên linh dược đưa cho Cổ Tam Thông, vẻ mặt thay đổi nhanh chóng.

“Ừm, thế còn được”.



Mãi tới sáng, mọi người mới lần lượt đi ra khỏi địa cung.

Địa tôn Chung Quy, Viêm tôn Chung Giang, Lôi tôn Chung Ly, Thiên Tông Lão Tổ, lão tổ nhà họ Tô, Sở Linh Ngọc, Cổ Tam Thông, Vô Nhai Đạo Nhân, Hồng Loan, Phụng Trĩ, Cảnh Giang, Bạch Dịch, Hắc Bào, Long Nhất, lão tổ nhà họ Hùng, lão tổ nhà họ Tư Đồ, thêm năm Âm Minh Tử Tướng ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Diệp Thành, tổng cộng có hai mươi mốt cảnh giới Chuẩn Thiên.

Phía sau, Dương Đỉnh Thiên, Phong Vô Ngấn, Đạo Huyền Chân Nhân, Tiêu Phong, Bàng Đại Xuyên, Mộ Dung Diệu Tâm, Đông Phương Ngọc Linh, Tiêu Đạo Sơn cũng lần lượt hiện thân.

Ngoài bọn họ ra thì còn có rất nhiều tu sĩ mạnh của Viêm Hoàng, tu vi người nào người nấy đều ở cảnh giới Không Minh.

Đi!

Sau tiếng hô của Thiên Tông Lão Tổ, tất cả đều bước vào Truyền Tống Trận của cổ thành Thiên Thu, vả lại trận thế cũng vô cùng mạnh mẽ, bọn họ di chuyển về phía Hằng Nhạc Tông.

Việc bọn họ cần làm chính là đột nhập vào Hằng Nhạc Tông và mai phục, đợi Diệp Thành có được lệnh bài thì nhanh chóng kiểm soát các lão bối của Hằng Nhạc Tông sau đó mở hư không Truyền Tống Trận của tông môn cho đại quân của Viêm Hoàng tiến công vào kiểm soát Hằng Nhạc Tông.

Đây chính là kết hợp trong ngoài.

Có lẽ tạo nên một trận dung thế này có phần lãng phí nhưng vì có thể thành công ngay lần đầu tiên, tránh những thương vong không đáng có và để không bị lộ thông tin thì trận dung như vậy vẫn là cần thiết.

Nên biết rằng đó là Hằng Nhạc Tông, một trong ba tông của Nam Sở, mặc dù thực lực không bằng Chính Dương Tông nhưng trong tông môn cũng không thiếu kẻ mạnh.

Vả lại đây có thể coi là một cuộc chiến, mọi thứ đều có thể xảy ra, trước quân tội tu sĩ của một tông mà có hai mươi mốt tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thì cũng vẫn không đủ.

Lúc này, bên trong địa cung còn hai người, một người là Diệp Thành, người còn lại là Hồng Trần Tuyết.

Hồng Trần Tuyết ở lại trấn thủ thành cổ Thiên Thu, bà ta nắm giữ thông tin tình báo của Viêm Hoàng, mặc dù bà ta không tham gia vào trận chiến này nhưng lại là người nắm bắt cả đại cục, lúc này bà ta đang chỉ phương hướng cho phía Thiên Tông Lão Tổ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.