Chương trước
Chương sau
Ầm!

Sau tiếng hét tức giận tột độ của Doãn Chí Bình, Cửu Châu Huyền Thiên Đồ lại rung lên, uy thế kinh hoàng lại lần nữa hiển hiện.

Bùm!


Hư không bị nghiền nát mà sụp đổ, uy lực lăng thiên khiến mấy ngọn núi vốn đã sứt mẻ lập tức hoá thành tro bay, thậm chí mặt đất cũng bị nứt ra.

Cửu Châu Huyền Thiên Đồ mạnh mẽ, rung chuyển mọi hướng.

Phụt! Phụt!

Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng cùng nôn ra máu, loáng thoáng nghe thấy tiếng xương vỡ vụn vang lên trong cơ thể hai người.

Trấn áp!

Doãn Chí Bình lại nổi cơn thịnh nộ.

Chỉ dựa vào ngươi mà cũng xứng?

Khí huyết của Diệp Thành bốc lên, hắn ổn định cơ thể, giữa đầu mày có ánh sáng vàng rực rỡ, một chiếc tiểu đỉnh bay ra, lơ lửng trên đầu.

Ùng!

Đại La Thần Đỉnh bắn ra thần huy, nó vừa to vừa nặng, đơn giản mà tự nhiên, toàn thân tản ra khí huyền diệu, ngưng tụ thành thác nước màu vàng, mỗi làn khí đều cực kỳ nặng, Độn Giáp Thiên Tự trên đó đã tự động di chuyển, thiên âm đại đạo đan xen vang vọng.

Ùng!

Lại một tiếng rung khác, Cơ Tuyết Băng cũng đã sử dụng binh khí bản mệnh.

Đó chính là Bảo Liên Đăng trong suốt như pha lê, quanh thân được thần quang ba màu bao lấy, đồng thời cũng tản ra thần hoa, rực rỡ tươi đẹp.

Ù! Ù!

Đại La Thần Đỉnh của Diệp Thành và Bảo Liên Đăng của Cơ Tuyết Băng bay lên trời cao, hai người bay hình tròn vòng quanh, thần uy đan xen, không ngờ thật sự có thể ngăn được uy lực đáng sợ của Cửu Châu Huyền Thiên Đồ.

Mặc dù ngăn được uy lực từ Cửu Châu Huyền Thiên Đồ, nhưng Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng đều biết, pháp khí cần pháp lực mới có thể thức tỉnh uy lực mạnh mẽ, vậy nên Cửu Châu Huyền Thiên Đồ này không thể thi triển toàn bộ uy lực, nếu là tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên điều khiển thì hai người đã bị nghiền thành tro bay từ lâu rồi.

“Xem ra bản đồ của ngươi cũng không hữu dụng lắm!”, ngăn được uy lực của Cửu Châu Huyền Thiên Đồ, Diệp Thành cười khẩy nhìn Doãn Chí Bình, khí thế bị kìm nén tuôn ra, cháy lên như lửa đốt.

Ở bên kia, khí thế của Cơ Tuyết Băng cũng đã trở lại trạng thái đỉnh phong, thần hà tuyệt đẹp lại quấn quanh thân thể cô ta.

Cô ta nhìn thoáng qua Cửu Châu Huyền Thiên Đồ đang dựng thẳng trên bầu trời, nhưng ánh mắt lại nhìn vào Đại La Thần Đỉnh của Diệp Thành. Với nhãn lực của cô ta đương nhiên nhìn ra được sự phi thường của Đại La Thần Đỉnh, nhất là khi nhìn thấy Độn Giáp Thiên Tự bao quanh nó, đôi mắt đẹp của cô ta còn ánh lên tia sáng với ý nghĩ sâu xa.

“Hôm nay các ngươi đều phải chết”, tiếng hét của Doãn Chí Bình lại vang vọng khắp bầu trời.

Bùm!
Sau tiếng nổ, hình dạng của hắn ta đã thay đổi, toàn thân được bao phủ bởi Thái Hư Long Giáp, long khí dồi dào cuồn cuộn hình thành một con rồng bay lượn quanh người hắn ta, nơi đầu mày hắn ta có một đạo phù văn hình rồng xuất hiện, khí thế của hắn ta tăng vọt lên một bậc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.