Chương trước
Chương sau
Cảm nhận được sống lưng lạnh toát, Diệp Thành dựng cả chân lông, hắn lập tức quay người đem Hồn Phách Ngân Đao chắn trước người.

Bang! Rắc!

Hai âm thanh này lần lượt vang lên, Thanh Vân lão tổ chỉ một chỉ mang vào Hồn Phách Ngân Đao phát ra âm thanh của tiếng kim loại va chạm vào với nhau, nhưng giây phút sau, Hồn Phách Ngân Đao đã bị một chỉ u mang đâm xuyên, đến cả cơ thể của Diệp Thành cũng bị chọc trào máu.


Mẹ kiếp!

Diệp Thành tức tối mắng chửi, hắn đã đánh giá quá cao thanh Hồn Phách Ngân Đao của Thương Hình, trông thì có vẻ lợi hại nhưng lại kém xa thanh Thiên Khuyết của hắn.

Được lắm!

Diệp Thành mắng chửi rồi quay phắt người định bỏ chạy, chân bước ra bộ pháp huyền diệu, cơ thể giống như bóng ma, chỗ nào đông người thì hắn len lỏi vào chỗ đó.

Có điều những người đang đại chiến kia cũng rất thông minh, những nơi hắn chạy qua đều có kẻ né tránh về tứ phương tránh gặp hoạ.

Vù! Vù! Vù!

Thanh Vân lão tổ không ngừng ra tay, từng đạo thần mang với chiêu thức tấn công đơn đánh về phía Diệp Thành, tiếng vút vút vang lên vô cùng chói tai.

Phía trước, Diệp Thành bỏ chạy với công phu cái thế, hắn đã một lần chịu thiệt thì đầu óc đương nhiên khôn lên nhiều, đại chiêu tấn công đơn của Thanh Vân lão tổ quá mạnh, cách tốt nhất không phải là đối đầu mà là né tránh.

Sự thực chứng minh chiến lược này của hắn hoàn toàn chính xác khiến một tu sĩ mạnh như Thanh Vân lão tổ cũng không khỏi tức tối.

Chặn hắn lại cho ta.

Cuối cùng, tiếng gằn của Thanh Vân lão tổ vang vọng khắp thương không.

Thế rồi từ bốn, năm hướng đều có bóng người sát phạt tới, người nào người nấy sát khí ngút trời, khí thế sục sôi, tu vi đều ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong thực thụ, bọn họ từ tứ phương tám hướng sát phạt về phía Diệp Thành.

Thấy vậy, Diệp Thành nhướng mày, hắn đảo mắt sát phạt về phía đông, vì hắn cảm nhận được những lão già ở phía Đông của Thanh Vân mặc dù tu vi ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong nhưng khí thức lại không ổn định, rõ ràng là vừa tiến giới chưa lâu, người thế này thực lực sẽ yếu hơn một chút.

Đứng lại.

Lão già của Thanh Vân ở phía Đông lập tức tung một chưởng tới.

Diệp Thành không nói lời nào, hắn xông lên tung ra một đao chém vào chưởng ấn của lão già kia sau đó lật tay cho lão ta một chưởng khiến lão ta bị đánh bay đi.

Tạo được lỗ hổng, Diệp Thành lập tức bay đi thoát ra khỏi vòng vây.

Giết cho ta!

Thanh Vân lão tổ sát phạt tới, cơn phẫn nộ lên đến đỉnh điểm, mười mấy tu sĩ ở cảnh giới Không Minh bao vây về phía Diệp Thành.

Rầm! Đùng! Keng!

Phân điện thứ chín của Thanh Vân rất náo nhiệt, tiếng gầm thét, hô hào vang vọng khắp nơi, đây chính là những âm thanh phát ra từ những kẻ đang bao vây lấy Diệp Thành.

Cảnh này trông vô cùng hoành tráng.
Nếu nhìn từ hư không có thể thấy Diệp Thành bỏ chạy ở phía trước, phía sau là toán người truy sát theo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.