Chương trước
Chương sau
Khốn kiếp!

Trong đại điện của điện chính Thanh Vân Tông, Công Tôn Trí giận dữ rít lên, hai mắt dữ dằn như con sư tử điên.

Mới vài phút trước, chín phân điện lớn đều xin cứu viện khẩn, hơn nữa gần như là cùng lúc, ông ta là chưởng giáo của tông, sao lại không biết điều này có ý nghĩa gì.


Chỉ vài canh giờ trước, người ông ta cử đi báo tin rằng Doãn Chí Bình đồng ý liên minh với Thanh Vân để đấu với Chính Dương.

Nhưng bây giờ chỉ vài canh giờ sau, mười tám điện của Hằng Nhạc và Chính Dương đã phát động một cuộc tấn công dữ dội, đánh cho Thanh Vân trở tay không kịp, có lẽ đây là tổn thất lớn nhất mà ông ta phải chịu từ khi trở thành chưởng giáo của Thanh Vân đến nay.

“Doãn Chí Bình”, tiếng gào thét của Công Tôn Trí vang vọng khắp đại điện: “Ngươi dám gài bẫy ta”.



Bùm! Ầm!

Trong phân điện thứ chín của Thanh Vân Tông, Cơ Tuyết Băng và Triệu Thanh đã đánh từ hư không sang không gian hư vô, rồi lại từ không gian hư vô đánh vào trời cao, cuối cùng lại từ bầu trời cao đánh về hư không, cảnh chiến đấu vô cùng hùng tráng.

Triệu Thanh là kẻ mạnh có tiếng từ lâu, không phải cảnh giới Chuẩn Thiên bình thường.

Mà Cơ Tuyết Băng, cho dù có khả năng giết cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng để tiêu diệt được Triệu Thanh cũng không hề dễ.

“Cô chỉ là cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất thôi, còn kém xa lắm”, thấy Cơ Tuyết Băng bị đẩy lùi, Triệu Thanh hừ lạnh một tiếng.

“Nếu thêm cả ta nữa thì sao?”, sau khi một cao thủ của Thanh Vân hoá thành huyết vụ, Diệp Thành vác Quỷ Phách Ngân Đao chầm chậm bước tới, khoé miệng mang theo nụ cười tàn bạo, trong mắt còn lóe lên tia lạnh lùng.

“Thương Hình”, nhìn thấy Diệp Thành, vẻ mặt Triệu Thanh đột nhiên tối sầm, nếu chỉ một mình Cơ Tuyết Băng thì đương nhiên ông ta không sợ, nhưng thêm Thương Hình thì khác, bởi vì Thương Hình cùng cấp bậc với ông ta.

“Doãn Chí Bình đáng chết”, Triệu Thanh hét lớn. Hai canh giờ trước, điện chính của Thanh Vân Tông còn báo tin rằng họ đang bàn bạc với Hằng Nhạc Tông liên minh chống lại Chính Dương Tông.

Bây giờ, Hằng Nhạc và Chính Dương đã liên minh với nhau, Triệu Thanh phát hiện mình bị lừa, hơn nữa còn bị Doãn Chí Bình xoay vòng vòng, nếu biết trước chắc chắn ông ta đã tăng cường kết giới hộ thành, như vậy cao thủ của Hằng Nhạc và Chính Dương cũng không vào được dễ dàng như vậy.

“Ngày đó ta nên giết hắn”, nghĩ rồi Triệu Thanh cắn răng nghiến lợi, hai mắt đầy vẻ dữ tợn.

“Ngày đó”, Diệp Thành nhướng mày, cười lạnh lẽo: “Khi ngươi với chưởng giáo nhà ta chung sức bao vây giết Diệp Thành, ta thấy các ngươi hợp tác vui vẻ lắm mà, sao bây giờ lại thẹn quá hoá giận như vậy?”



“Không cần nhiều lời với ông ta”, không đợi Triệu Thanh lên tiếng, Cơ Tuyết Băng bên cạnh đã động thủ, Cửu Thiên Huyền Linh Ấn từ trên cao xuống người ông ta.

“Chỉ dựa vào cô?”, Triệu Thanh giận dữ hét lên, vung tay tung ra một chưởng, phá vỡ Cửu Thiên Huyền Linh Ấn của Cơ Tuyết Băng.

“Ta giữ chân ông ta, ông phá hư không truyền tống trận đi”, Cơ Tuyết Băng hờ hững lên tiếng, sau đó lại thi triển bí pháp đánh về phía Triệu Thanh.
“Được thôi”, Diệp Thành cười nhạt, vác Quỷ Phách Ngân Đao đi về phía phủ điện chủ, xông thẳng vào Địa Cung.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.