“Nhiều nhất là ba phút”, một giọng nói lãnh đạm vang lên, Si Hồn xuất hiện sau lưng Diệp Thành.
Si Hồn vừa xuất hiện, tim Hùng Nhị liền run lên, có lẽ là sát khí toát ra từ người Si Hồn quá mạnh mang lại cho hắn ta áp lực rất lớn, uy thế mạnh mẽ giống như thần kiếm sắp ra khỏi vỏ khiến mặt hắn ta chợt tái đi.
Người này thật mạnh!
Không chỉ Hùng Nhị mà phía Liễu Dật cũng chấn động, họ đều nhìn Si Hồn với vẻ kiêng dè. Với khả năng cảm nhận của họ mà cũng không phát hiện có người đang ẩn nấp trong không gian ngay bên cạnh mình.
“Người… Người này là ngươi mời tới à?”, Hùng Nhị ngập ngừng hỏi Diệp Thành.
“Thế nào? Lợi hại không?”
“Rất lợi hại, nhưng…”
“Không có nhưng nhị gì cả”, Diệp Thành vỗ vai Hùng Nhị, cười phớ lớ: “Ở yên đây đừng đi đâu”.
Nói rồi Diệp Thành vung tay lấy mặt nạ Quỷ Minh đeo lên mặt, trán bên phải cũng xuất hiện chữ ‘thù’ còn rướm máu, cực kỳ nổi bật trong màn đêm tối.
Tần… Tần Vũ?
Ong!
Sau tiếng rung, Diệp Thành lấy Bá Long Đao ra, bước vào hư không, sát phạt về phía liên quân Tề, Chính: “Làm nóng người trước nào”.
“Hắn… Hắn là Tần Vũ ạ?”, Hùng Nhị ngơ ngác nhìn Liễu Dật và mấy người còn lại.
“Bất ngờ đúng không?”, Nam Cung Nguyệt cười nhẹ.
“Chuyện này…”, Hùng Nhị mấp máy môi, trong mắt đầy vẻ khó tin.
Mấy ngày nay tuy nhà họ Hùng bị bao vây nhưng cũng không phải không biết chuyện gì của thế giới bên ngoài. Sát thần Tần Vũ uy danh lẫy lừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623440/chuong-1250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.