Chương trước
Chương sau
“Chỉ dựa vào bọn chúng mà ta phải đích thân ra tay sao?”, Doãn Chí Bình cười u ám khẽ xua tay: “Thông báo tới điện chủ của phân điện thứ chín tới vùng đât Huyền Cổ lôi Tần Vũ và Lã Hậu về cho ta, nhớ rõ ta cần chúng còn sống”.
Vù! Vù!
Lúc này, truyền âm hư không của phân điện thứ chín tại Hằng Nhạc Tông liên tục rung lên, còn Chung Quy, Chung Ly, lão tổ nhà họ Tô, Sở Linh Ngọc, Hồng Loan, Hắc Bào, Cảnh Giang, Phụng Trĩ, Bạch Dịch đang trấn thủ ở phân điện thứ chín của Hằng Nhạc Tông lần lượt nhận được tin tức, bọn họ đã tập trung ở phân điện thứ bảy”.
“Chính Dương Tông vừa hạ lệnh bảo ta đưa người tới vùng đất Huyền Cổ diệt Diệp Thành và Lã Hậu”, Phụng Trĩ đang đóng vai Cổ Nguyên ở phân điện thứ bảy cười nói.
“Thật trùng hợp”, Sở Linh Ngọc đóng vai Huyết Viêm ở phân điện thứ năm cũng cười nói: “Thanh Vân Tông cũng ra lệnh, bảo ta dẫn người tới diệt Diệp Thành”.
“Có thể không trùng hợp sao?”, mấy người phía Chung Quy cũng cười nói: “Doãn Chí Bình ra lệnh cho chúng ta, phân điện thứ chín đều phải tới đó, phải bắt sống Diệp Thành và Lã Hậu về”.
“Hay là chúng ta cùng đi xem xem?”, lão tổ nhà họ Tô nhìn tám người.
“Đi, đương nhiên phải đi rồi”, Chung Ly là người đầu tiên bước vào Truyền Tống Trận, “mệnh lên bên trên ra như vậy, có thể không đi sao? Có điều tuân thủ mệnh lệnh của bọn chúng hay không thì ta lại không dám chắc”.
Cả nhóm người bật cười bước vào Truyền Tống Trận.
Không biết nếu như để Thành Côn biết được điện chủ mà mình cài cắm ở Hằng Nhạc Tông đã bị xử lý thì sẽ thế nào.
Không biết nếu như Cổ Tam Thông biết được người mà mình cài căm sở phân điện thứ năm cũng đã bị xử lý thì vẻ mặt sẽ ra sao.
Không biết nếu như Doãn Chí Bình biết được chín phân điện đã bị Diệp Thành nắm trong tay thì sẽ nổi giận thế nào.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Dưới bầu trời liên tục vang lên những tiếng nổ như thế này, hơn mười nghìn ngọn núi lớn trên Huyền Cổ lúc này đã sụp đổ hơn phân nửa.
Bốn phương tám hướng đều có người chạy tới chen chúc nhau xem trận chiến.
“Cảnh… Cảnh tượng hùng tráng quá!”, người vừa tới thấy hư không đại địa được thần hoa bao phủ mà líu lưỡi.
“Hùng tráng sao? Bình thường thôi”, có người khẽ vuốt râu nói: “Mặc dù bọn họ chỉ là cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất, nhưng đều có sức chiến đấu giết được cảnh giới Chuẩn Thiên, vậy nên so với việc nói hai cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất đang giao chiến thà nói rằng hai cảnh giới Chuẩn Thiên đang giao chiến”.
“Nhưng Tần Vũ thật sự mạnh hơn ta nghĩ rất nhiều!”, có người ngạc nhiên cảm thán.
“Ai nói không đúng đâu? Lã Hậu là kí chủ có linh hồn Thái Hư Cổ Long, mặc dù chỉ có độ phù hợp năm phần nhưng sức chiến đấu cũng đã rất nghịch thiên rồi”, có người tặc lưỡi: “Ngươi chưa nghe nói đúng không? Mấy ngày trước lão tổ của một thế gia đã bị hắn giết đấy, ông ta còn là cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ cơ!”
“Ta cũng nghe chuyện này rồi, thế gia đó cũng bị diệt môn ngay ngày đó luôn”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.