Chương trước
Chương sau
Phù!  
Lúc này Diệp Thành mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, trán toát mồ hôi lạnh.  
Tuy rằng toàn bộ quá trình không tới mười giây nhưng vô cùng nguy hiểm, nếu thất bại, để Thương Hình trốn thoát rồi gọi cao thủ của phân điện đến bao vây, thì dù hắn và Sở Linh Ngọc, cộng thêm Âm Minh tử tướng cảnh giới Chuẩn Thiên cũng sẽ chết ở đây.  
“Sợ thật!”, Sở Linh Ngọc cũng không khỏi thở ra một hơi.  
“Ai bảo Đại La Thần Đỉnh của ta lợi hại quá, ông ta nhìn mà xuất thần, cũng không trách được ai”, Diệp Thành cười hà hà.  
Diệp Thành nói xong thì vội vàng quay lại nhìn Tiêu Phong vẫn đang bị phong ấn đứng yên tại chỗ.  
Lúc này vẻ mặt Tiêu Phong rất kỳ lạ, toàn bộ quá trình vừa rồi đều được thực hiện trước mặt ông ta, phó điện chủ và hộ vệ của ông ta cùng nhau hạ gục điện chủ, vì sao chứ?   . Google ngay trang -- ТRUMtruye n. mE --
Tiêu Phong rất khó hiểu, đến giờ đầu óc vẫn xoay mòng mòng.  
Diệp Thành mỉm cười, bước tới chém đứt xích phù văn đang phong ấn Tiêu Phong.  
Phong ấn được phá giải, Tiêu Phong ngơ ngác nhìn hai người: “Hai ngươi là…”  
“Tiêu sư bá, màn tuyệt sát vừa rồi của con có lợi hại không?”, Diệp Thành cười toét miệng, vung tay biến trở về dáng vẻ ban đầu.  
“Diệp… Diệp Thành…”, Tiêu Phong sững sờ tại chỗ.  
“Con biết người muốn hỏi gì”, Diệp Thành cười đáp: “Con chưa chết, con sống lại rồi, vẫn đang khoẻ mạnh lắm”.  
Tiêu Phong chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, ngây người một lúc vẫn chưa phản ứng lại, có nghĩ thế nào ông cũng không ngờ Diệp Thành vẫn còn sống, hơn nữa còn vừa mới phế đi một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên.  
Diệp Thành cười tươi, đem những điều muốn nói thành thần thức, truyền vào đầu Tiêu Phong.  
Sau khi được Diệp Thành giải thích, Tiêu Phong ngỡ ngàng, Thánh chủ Viêm Hoàng, sát thần Tần Vũ, Đan Thánh Diệp Thành…  
Không biết bao lâu sau Tiêu Phong mới phản ứng lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, đến giờ ông vẫn không thể tin được.  
“Sư bá, đây là ký ức linh hồn của Trịnh Liêu, người dùng thân phận của ông ta đi”, Diệp Thành đưa một miếng ngọc giản cho Tiêu Phong.  
“Con dùng thân phận của Thương Hình”, Diệp Thành cười sung sướng, xoay người liền biến thành bộ dạng của Thương Hình, khả năng diễn xuất của hắn rất xuất sắc, nhất là ánh mắt, giống y như thật!  
“Mấy người phía chưởng môn sư bá của con đâu?”, đọc ký ức của Trịnh Liêu xong, Tiêu Phong vội hỏi Diệp Thành.  
“Mọi người vẫn ổn ạ”, Diệp Thành nở nụ cười trấn an: “Tất cả đều đang ở thành cổ Thiên Thu”.  
“Thành cổ Thiên Thu?”  
“Đúng vậy, chúng con đang tập hợp lực lượng, chuẩn bị cho một cuộc phản công lớn”. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.