Chương trước
Chương sau
Diệp Thành quay phắt người, hắn chỉ tay, nhất dương chỉ và lục mạch thần thông hợp lại với nhau, một chỉ như kim mang với uy lực bá đạo khiến Chung Quy vừa xông lên trước đã bị đâm xuyên vào phần ngực.  
“Tiểu tử được lắm”, Chung Quy gằn giọng, không hề quan tâm tới thương thế, ông ta di chuyển sát phạt tới, tung ra một chưởng.  
Diệp Thành nhanh tay nhanh mắt, hắn lật thanh Thiên Khuyết quét ngang qua đầu.  
Bang!  
Một chưởng của Chung Quy cứ thế đánh vào thanh Thiên Khuyết phát ra tiếng động lớn, uy lực của chưởng này rất mạnh, kể cả là Diệp Thành cũng phải lảo đảo, khí huyết hỗn loạn, hắn phun ra cả miệng máu.  
“Ngươi còn kém xa lắm”, Chung Quy lại hắng giọng,  còn chưa đứng vững thì đã bị một chưởng tiếp theo của ông ta đánh bay ra cả trăm trượng, hắn lộn nhào trong hư không mười mấy vòng mới dừng lại.  
“Chỉ dựa vào ngươi mà cũng đòi làm Viêm Hoàng Thánh Chủ sao?”, Chung Quy với sát khí đằng đằng sát phạt tới, ông ta như thể không muốn Diệp Thành có thêm bất cứ cơ hội phản ứng nào, một bước bay vào hư không và lại lần nữa tới gần Diệp Thành.  
Chỉ thấy Diệp Thành hơi ngẩng đầu, khoé miệng còn hiện lên nụ cười lạnh lùng.  
Thấy vậy, đặc biệt là thấy nụ cười như ẩn như hiện đó của Diệp Thành, Chung Quy chợt thấy khác lạ, ông ta có một dự cảm chẳng lành, ông ta muốn dừng lại nhưng đã muộn rồi.  
Gừ!  
Diệp Thành há miệng, hắn gầm lên tiếng gầm khi dùng tới Cuồng Long Thiên Nộ, tiếng gầm mạnh mẽ vang vọng khắp thương không.  
Chung Quy đáng thương còn chưa kịp sử dụng thần thông đã bị đánh bay đi.  
“Giờ tới lượt ta rồi”, Diệp Thành bước ra như một đạo kim mang, hắn sát phạt tới trước mặt Chung Quy, không đợi Chung Quy kịp trở tay, hắn đã tung luôn một chưởng khiến ông ta lộn nhào.  
Gừ!  
Chưởng này của Diệp Thành mang theo tiếng gầm của thú hoang, còn hắn giống như mãnh thú hoang dã, toàn thân từ đầu tới chân gần như đều là vũ khí tấn công, thuật chiến đấu gần của thú tâm nộ cùng với cơ thể bá đạo của Hoang Cổ Thánh Thể khiến Chung Quy trở tay không kịp.  
Rầm!  
Cảnh tượng trong hư không choán mắt người nhìn, Chung Quy ở cảnh giới Chuẩn Thiên bị một loạt đòn đánh dị thường ở cự ly gần của Diệp Thành đánh thảm hại, mỗi một lần ông ta định thi triển thần thông thì đều bị Diệp Thành chặn lại.  
“Đây là cách đánh gì vậy?”, phía Viêm Hoàng, mấy người phía Cổ Tam Thông giật giật khoé miệng.  
“Đánh với tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà dùng thuật chiến đấu gần sao?”  
“Không ngờ tên tiểu tử này còn có khả năng này”.  
So với bọn họ thì phía Thiên Hoàng, mặt mày ai nấy tối sầm lại, “tên tiểu tử này là quái thai gì vậy?” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.