Đột nhiên, Chung Giang và Hồng Trần Tuyết run rẩy, bao nhiêu năm rồi, bọn họ không ngừng tranh đấu, chưa từng nghe đối phương gọi mình là sư huynh, sư muội, Chung Ly lên tiếng như vậy khiến cả hai không khỏi xót xa.
Cuối cùng, vẻ mặt của Chung Giang và Hồng Trần Tuyết cũng nguội lạnh hơn, bọn họ dù có đối đầu với nhau thế nào thì cũng không thể thay đổi một sự thật rằng hai bên là đồng môn của nhau.
“Chúng ta đợi ngày hôm nay lâu rồi”, Chung Giang và Hồng Trần Tuyết mỉm cười nói, cuối cùng bọn họ cũng hạ thấp cái tôi, bước tới đỡ Chung Ly.
“Ta đã sai rồi”.
“Mọi việc qua rồi”.
Cả ba người cứ thế ngồi đó, người này một câu, người kia một câu nói lên nỗi lòng của nhau trong mấy trăm năm nay.
Lúc này, nơi đó đâu còn phân chia Viêm Hoàng, Nhân Hoàng hay Địa Hoàng nữa, đâu còn Viêm Tôn, Phong Tôn hay Lôi Tôn, hiện giờ bọn họ là huynh muội đồng môn của nhau.
Ở bên, Diệp Thành và Si Hồn đứng đó không nói lời nào.
“Vết thương nặng quá”, Diệp Thành mặc dù không lên tiếng nhưng hắn đã dùng Tiên Luân Nhãn để nhìn thương thế của Chung Ly, hắn trông thấy công thể của Chung Ly đã tan nát, bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi linh hồn.
“Chung Ly vốn dĩ giỏi về ám sát, còn là tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên, người có thể khiến ông ta bị thương rốt cục mạnh tới mức nào chứ?”, sau một hồi, trong đôi mắt Diệp Thành trông rõ vẻ kinh ngạc, Sát Thủ Thần Triều thần bí mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623222/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.