Chương trước
Chương sau
Nhìn ra xa, bầu trời đầy bóng người, mặt đất cũng chật kín người, chín trận pháp công kích khổng lồ đang bắn ra thần mang đáng sợ, tấn công kết giới hộ sơn của linh sơn.
“Không đến một khắc nữa, kết giới sẽ bị phá vỡ”, trên hư không lơ lửng ba vương toạ, mỗi vương toạ đều có một người ngồi, một lão già mặc áo huyết bào, một thanh niên gian ác và một bà lão lưng còng.
Ba người này là thủ lĩnh được Thị Huyết Điện phái đến tấn công Nhân Hoàng lần này, đều là những người ở cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ.
Lúc này, ba người bọn họ đang nhìn nơi không xa với vẻ đầy hứng thú, kết giới hộ sơn đã cực kỳ mỏng manh, có nguy cơ bị phá vỡ bất cứ lúc nào.
“Đã nói trước rồi đấy nhé, giữ Hồng Trần Tuyết lại cho ta”, thanh niên kia nằm trên vương toạ, chơi đùa con rắn lục nhỏ đang quấn trên cổ tay, trong mắt đầy vẻ phóng túng, tà ác.
“Đã mấy trăm năm trôi qua rồi mà ngươi vẫn mang đức hạnh này”, bà lão lưng còng nhìn thanh niên kia.
“Hồng Trần Tuyết dung mạo như tiên, là báu vật của trần gian, nếu nằm dưới thân ta rên rỉ đến chết, cảm giác tuyệt vời đó bà già như bà đương nhiên sẽ không hiểu”, nụ cười của gã thanh nhiên càng bẩn thỉu hơn.
“Chuyện này ta không ngăn cản, nhưng ngươi đừng phô trương quá”, lão già mặc huyết bào nghiêm nghị cất lời.
“Vậy thì cảm ơn Huyết lão”.
Lúc này, trong Địa Cung dưới linh sơn của Nhân Hoàng.
Hồng Trần Tuyết đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, xung quanh bà là bốn lão già đang liên tục đẩy linh lực vào cơ thể, giúp bà ta trấn áp phản phệ của Thực Cốt Đan và Bạo Linh Đan.
Tình trạng của bà ta cực kỳ tồi tệ, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, khí huyết trong người sục sôi, miệng không ngừng rỉ ra máu tươi.
Mặc dù bà ta ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng cũng khó ngăn cản tác động cộng hưởng của Thực Cốt Đan và Bạo Linh Đan, Thực Cốt Đan nhằm vào công thể, Bạo Linh Đan nhằm vào linh hồn, dưới tác dụng từ hai phía, với tu vi của Hồng Trần Tuyết mà cũng vô cùng chật vật.
Mười mấy lão già bên cạnh cũng mang vẻ mặt cực kỳ nghiêm nghị.
“Cho dù tạm thời áp chế được phản phệ của Thực Cốt Đan và Bạo Linh Đan trong cơ thể, thì Thánh chủ cũng không thể sử dụng linh lực được ngay”, một lão già áo trắng trầm giọng nói.
“Kết giới chỉ kéo dài được không tới một khắc nữa, nếu như không có quân tiếp viện thì Nhân Hoàng rất có thể sẽ bị xoá sổ hoàn toàn”. . Đam Mỹ H Văn
“Bằng nhiều mưu mô như vậy, sao Thị Huyết Điện có thể cho chúng ta cơ hội sống sót?”
Phụt!
Khi mọi người đang lo lắng bàn luận thì Hồng Trần Tuyết ngồi xếp bằng trên đất lại phun ra một ngụm máu nữa, khí tức cuồng bạo cũng lập tức giảm xuống mức thấp nhất.
“Thánh chủ”, mọi người lập tức vây quanh.
“Thánh chủ hãy hạ lệnh đi! Chúng ta đều không phải người ham sống sợ chết…”, mọi người đều nhìn Hồng Trần Tuyết, nhưng còn chưa nói xong đã bị ngắt lời bởi một tiếng hét kinh thiên động địa từ bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.