Ối!
Ngay sau đó, Diệp Thành đột nhiên lùi lại một bước, bởi vì hắn dùng linh châu chiếu sáng nhìn thấy có người đang ngồi xếp bằng trên bệ đá trước mặt.
Hắn cảm thấy rất kỳ quái, gọi là người chi bằng nói là nửa người nửa đá, bởi vì từ ngực trở xuống là đá, phía trên mới là thân thể bằng xương bằng thịt, hơn nữa tóc tai bù xù, người gầy như cái xác khô.
Hơn nữa, Diệp Thành có thể nhìn thấy rõ ràng tử khí bao quanh toàn thân người đó, dường như người ấy đã cận kề cái chết, không chịu nổi dù chỉ một phong ba, toàn thân phủ đầy bụi, không biết đã ngồi đây bao nhiêu năm tháng.
“Người… Người là ai?”, Diệp Thành vô thức hỏi.
Thật lâu sau, hắn cũng không nghe thấy câu trả lời.
“Tiền bối?”, Diệp Thành đứng lại, thử hỏi dò.
Lúc này, mí mắt của người nửa người nửa đá mới run lên một chút, ông ấy đã quá già hoặc vì đã quá mệt, mí mắt run lên một lúc mới mở được, đôi mắt mờ đục, hơn nữa còn ảm đạm không có một tia sáng.
“Ngươi là ai?”, giọng người đó yếu ớt mà khàn khàn, già nua, điều quỷ dị nhất là sau khi nói xong câu đó, phần thân thể bằng xương bằng thịt của ông ấy lại hoá đá thêm một tấc.
Cảnh tượng này khiến Diệp Thành suýt sợ đến phát khóc, nếu nói thêm vài câu nữa thì người trước mặt hắn sẽ biến thành đá hết mất.
“Ngươi là ai?”, không thấy Diệp Thành trả lời, người đó lại hỏi.
“Vãn bối Diệp Thành tự ý chạy vào động phủ của tiền bối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623014/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.