Chương trước
Chương sau

Vút!  
Khi lùi về sau, Diệp Thành cũng nhanh chóng quay người, thế nhưng vẫn tiếp tục trúng chiêu, phần ngực bị chém một vết thương sâu.  
Phụt!  
Phụt!  
Phụt!  
Tiếp đó, hắn không ngừng bị thương, mỗi lần Lăng Hạo tung đòn từ trong không gian đều để lại vết thương trên người hắn, cũng may đây là hắn chứ nếu đổi lại là tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư khác thì e rằng đã bị đòn tấn công của Lăng Hạo giết chết từ lâu rồi.  
“Không ngờ Lăng Hạo sư huynh đã có thể nhanh chóng di chuyển trong không gian như vậy”, ở phía cách đó không xa, thấy Diệp Thành liên tiếp bị thương, Tử Yên và Thanh Vân tỏ vẻ bất ngờ, trong ánh mắt không giấu nổi sự kinh ngạc.  
“Thi triển hư không tuyệt diệt phải trả giá”, ở bên, Thiên Tông Lão Tổ lên tiếng: “Có điều Lăng Hạo muốn đánh bại Tần Vũ thì vẫn còn hơi kém”.  
Phụt!  
Trong hư không lại vang lên tiếng máu bắn vọt ra, Diệp Thành lùi về sau lúc này mới đứng vững.
“Tiểu tử này hay đấy, biết cũng không ít”, mặc dù trên người cũng phải có mười mấy vết thương nhưng đối với Diệp Thành với khí huyết sục sôi mà nói thì đây cũng chỉ là trò vặt. Hắn bị động giao chiến thế này là vì muốn thông qua Tiên Luân Nhãn học lén bí thuật của đối phương.  
Có điều, điều khiến hắn thất vọng đó là bí thuật này có liên quan đến cấm kỵ trong không gian, kể cả là hắn cũng không dám khinh xuất thử, muốn học được bí pháp này phải cần đến bí thuật pháp môn.  
Có điều, mặc dù hắn không học được chân đế nhưng không có nghĩa rằng hắn sẽ để cho Lăng Hạo tự do di chuyển trong khôn gian, tuỳ ý sát phạt như vậy, cảm giác này khiến hắn không thấy an toàn.  
“Lâu như thế rồi, ngươi có thể ra ngoài rồi đấy”, Diệp Thành lạnh giọng, hắn nhẩm niệm.  
Đột nhiên, giữa trán hắn có linh huy chiếu sáng, tiếp đó là từng đường ánh sáng màu vàng kim bay vào không gian, nếu nhìn kĩ thì đây chính là từng loại binh khí, sát kiếm, kim đao, bảo ấn, linh gương, lư đồng….cũng phải mấy chục binh khí, cần gì có nấy, mỗi thứ đều lấp ánh ánh sáng vàng kim, lơ lửng trong không gian, hết sức chói mắt.  
“Tiểu tử này là súc sinh sao?”, thấy Diệp Thành ngự động một lúc mấy chục loại binh khí như vậy, kể cả là Sở Thiên Chấn thì cũng không khỏi kinh ngạc.  
“Khí huyết này thật sự quá dồi dào”.  
“Nếu đổi lại là tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư bình thường thì e rằng đã bị hao kiệt toàn bộ linh lực rồi”.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.