Mặt đất rung chuyển, những vết nứt lớn mở ra theo những tiếng động ầm ầm.
Lập tức, tỉnh hoa sáng ngời tỏa ra, bị Diệp Thành kéo ra, đó chính là căn nguyên của những ngôi sao, nền tảng của cổ tỉnh.
Sở dĩ tộc Đào Ngột chiếm giữ cổ tỉnh này chắc hản là do khu mỏ của Xích Nguyệt Tỉnh.
Sở dĩ có nhiều mỏ là vì chúng được hưởng lợi từ căn nguyên của ngôi sao.
Tất cả các tu sĩ ở đây đều đã bỏ trốn, vật vô chủ thì không thể để tộc Đào Ngột hưởng lợi được, họ sẽ không giữ lại những gì có thể lấy đi.
Khi căn nguyên của ngôi sao bị lấy đi, hoa cỏ trên hành tinh này lần lượt héo úa, chết lặng, không còn hơi thở của sự sống.
Quỳ Ngưu cũng không nhàn rồi, những mỏ nguyên thạch được khai thác đã chất đống như núi, bị hắn ta thu hết theo từng mảnh, cướp sạch.
Sau đó, hai người chia ra hai hướng khác nhau, càn quét từng ngọn núi.
Đây là quyết tâm không để lại bất kỳ báu vật gì cho tộc Đào Ngột, chiếm lấy quê hương của người khác, muốn lấy những gì đã có sẵn à, tưởng bở.
Sau khi càn quét sạch sẽ, hai người mới cùng nhau bước ra khỏi cổ tỉnh.
Chưa đầy nửa canh giờ sau khi hai người rời đi, một nhóm người đã hạ xuống, mang theo hơi thở Hồng Hoang, họ đều là người của tộc Đào Ngột.
"Tên khốn." Âm thanh giận dữ đột nhiên vang lên, rung chuyển cả bầu trời.
"Sảng khoái." Cách đó khá xa, Quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655773/chuong-2867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.