“Không biết.”
Lý Trường Sinh lắc đầu như trống bỏi.
“Đại Sở thì sao?”
Diệp Thành lại hỏi, ánh mắt không chớp.
"Tất nhiên là ta từng nghe nói, đó là quê hương của Thánh Thể Diệp Thành." Lý Trường Sinh nâng cao tinh thần, xắn tay áo bắt đầu kể.
"Diệp Thành đó, ngươi biết không! Hắn một đời giết chết hai vị Đại Đế, hắn là người tàn nhẫn nhất thiên hạ."
"Truyền thuyết của hắn đều là thần thoại. Theo truyền thuyết, hắn đã gây họa lớn ở Huyền Hoang nhưng vạn tộc đều không bắt được hắn."
"Hắn còn lật đổ Phật gia Linh Sơn ở Tây Mạc."
Tên này nói chuyện sôi nổi đến nỗi nước miếng bay đầy trời, không nghe thì không biết, nhưng nghe rồi sẽ nhận ra tên này là một kẻ nói nhiều.
Diệp Thành không nói gì, lấy bầu rượu ra, nhìn hắn ta kể lể.
Lý Trường Sinh nói huyên thuyên một đống lớn, sau đó thấy Diệp Thành không làm gì cả mà chỉ nhìn chằm chăm vào hắn ta, khiến hắn ta nổi da gà.
Rất xấu hổ có biết không, ít nhất ngươi phải cho ta một chút phản ứng chứ!
"Nói xong chưa?" Diệp Thành cười nhìn Lý Trường Sinh: "Ta hỏi ngươi Đại Sở ở đâu, ngươi nói những thứ này có tác dụng gì."
"Ta chỉ nghe nói, không biết ở nơi nào." Lý Trường Sinh cười gượng. Hỏi cái gì cũng không biết, Diệp Thành thật sự không biết nên phản ứng như thế nào, thực sự không biết tại sao Thanh Xuyên của tộc Thanh Loan lại chọn ký
chủ như vậy.
Hắn không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655758/chuong-2852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.