Truy đuổi giết chóc, động tĩnh lại càng lớn, chủ yếu là vì năm vị Chuẩn Đế sợ rằng nếu chậm trễ sẽ xảy ra chuyện gì đó nên mới hao phí tinh nguyên để gia tăng tốc độ.
Thấy vậy, Diệp Thành cũng đốt cháy khí huyết, liều mạng chạy trốn.
Thông Minh Diêm La cần một chút thời gian, vấn đề là năm vị Chuẩn Đế không cho hắn thời gian, không còn cách nào khác chỉ có thể chạy trốn.
Vừa nói, hắn vừa chạy qua các ngọn núi, chưa kịp hít một hơi, năm vị Chuẩn Đế đã đuổi đến nơi, sau đó dãy núi liên tiếp sụp đổ.
Diệp Thành thầm chửi rủa rồi lại bỏ chạy, vài vạch đen chạy loạn xạ trên trán.
Năm vị Chuẩn Đế theo sau, vừa đuổi vừa đánh.
Những ngọn núi bị tàn phá, mọi thứ bọn họ đi qua đều trở thành đống đổ nát, mấy ngôi thành cổ cũng gặp phải hậu quả.
“Đêm khuya rồi, ăn no rửng mỡ sao!”. Dưới bầu trời ngập tràn tiếng chửi rủa, rất nhiều đều từ trong đống hoang tàn trong thành cổ bò ra ngoài .
"Nghe nói năm vị Chuẩn Đế... đang đuổi giết một thánh nhân trong tay cầm Đế Binh, đi đi lại lại đã đuổi được hơn tám trăm vạn dặm rồi”.
“Thánh nhân trong tay cầm Đế Binh? Chẳng lẽ là... Diệp Thành?”
“Không phải Minh Tuyệt thì chính là Diệp Thành, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655717/chuong-2811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.