“Giết”. Suy nghĩ một lát, Thanh Loan lão tổ rời khỏi Tiên
Sơn, đây có lẽ là lần chinh chiến cuối cùng trước khi bà gặp đại nạn.
“Giết”. Thanh Loan Thánh Chủ hét lớn, đích thân điều khiển chiến xa, dẫn đầu đại quân ra trận, xông về phía trước.
Hỏa Phượng Tộc thấy vậy, bỏ chạy càng nhanh, tiếng than khóc vô tận.
Tam đại lão tổ đã bị tiêu diệt, không còn Chuẩn Đế trấn thủ, mà đối phương, bao gồm Thanh Loan lão tổ, còn có ba vị Chuẩn Đế, làm sao mà đánh chứ?
Trận chiến này, bọn họ thất bại rồi, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chạy trốn.
Phía sau, Diệp Thành và Minh Tuyệt bước qua bầu trời, với tốc độ nhanh nhất cuốn theo sát khí ngất trời, ầm ầm nghiền nát hư thiên
Hai người họ giết đến đỏ mắt, đi qua chỗ nào từng đám người ở nơi đó hóa thành tro bụi, yếu ớt nhất cũng là thánh vương.
Thanh Loan lão tổ đến trợ chiến, đặc biệt nhằm vào cấp bậc đại thánh.
Còn sót lại những con tôm nhỏ, đại quân Thanh Loan cuồn cuồn đi qua trực tiếp thôn tính tiêu diệt đại quân của Hỏa Phượng Tộc, thế bại như núi đổ.
Trời đất, bởi vì trận đuổi giết này mà nhiễm máu tươi.
Giống như một biến người đi qua, từng ngọn núi to khổng lồ, từng ngọn từng ngọn sụp đổ, mùi máu tanh lượn lờ khắp chín tầng mây.
“Đạo hữu, cứu Hỏa Phượng Tộc của ta, ân tình này chúng ta sẽ không bao giờ quên”.
Người của Hỏa Phượng Tộc vừa chạy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655702/chuong-2796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.