“Cả Linh Vực đều nợ hắn một mạng, kẻ cả Hỏa Phượng tộc ngươi đấy, hãy nghĩ cho kỹ”. Thanh Loan lão tổ từ từ nói.
“Ông nói là Diệp Thành thì là Diệp Thành à? Đúng là nực cười”. Hỏa Phượng lão tổ cười lạnh: “Ông nghĩ lừa được lão phu à?”
“Ông lựa đại một người ra đây lừa ai chứ?”. Thái tử Hỏa Phượng cười nhe răng: “Hôm nay, Thanh Loan tộc các ngươi tránh không nổi kiếp chết đâu”.
“Ta phải hù hắn ta xíu rồi”. Diệp Thành lộ ra căn nguyên của mình mấy trăm năm qua, khí huyết vàng óng ngập trời sáng lóa lên như bị lửa đốt.
“Hoang Cổ Thánh Thể”. Đôi mắt Hỏa Phượng lão tổ sáng lên lập lòe.
“Thật… Thật sự là Diệp Thành?”, Hỏa Phượng tộc ồn ào thành một nùi.
“Hắn… Hắn còn sống?”. Mọi người khắp nơi đều há to miệng bất ngờ, họ chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi nóng không tin nổi.
Thánh Thể, đúng là Hoang Cổ Thánh Thể, căn nguyên khí này không ai bắt chước được. Người thanh niên kia chính là Diệp Thành.
“Chuyện này làm người ta bất ngờ quá, hắn đã chết từ đời nào rồi mà!”
“Tuy hắn còn sống thì nên ở Chư Thiên chứ, sao lại chạy đến Linh Vực làm gì”. Nhiều người nghi ngờ đến đầu óc choáng váng, chả hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Cả đời hắn xưng là kẻ lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655696/chuong-2790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.