“Huyền Thiên, chuyện này... Trả lại lời công bằng cho Hỏa Phượng tộc ngô đi". Trưởng lão Hỏa Phượng tộc gầm lên, lạnh lùng nhìn Thánh chủ Thanh Loan.
“Không biết tiền bối muốn lời công bằng gì?”, Thanh Loan không đợi phụ thân trả lời, nàng ấy đã nói. Đôi mắt đẹp không hề gợn sóng, nhìn chăm chú vào trưởng lão kia.
Chọc Hỏa Phượng tộc của ngô, làm thái tử tộc ngô bị thương. Hắn phải chết”.
“Tại thái tử tộc ông đánh trước, hắn mới đánh lại để tự bảo vệ mình thôi”.
“Chẳng phải tại ngươi làm chuyện xấu xa sao?”. Trưởng lão Hỏa Phượng tộc tức giận, uy áp của cấp Đại Thánh ầm ầm bùng nổ.
“Hắn là bạn cũ của ta, cũng là huynh trưởng của ta. Chuyện nào xấu xa chứ?”, Thanh Loan lạnh lùng nói, nàng ấy cũng tức giận rồi.
“Có nghĩa là, Thanh Loan tộc của ngươi muốn bảo vệ hắn?”. Trưởng lão Hỏa Phượng tộc nhìn Thánh chủ Thanh Loan.
“Chuyện này ắt có hiểu lầm”. Thánh chủ Thanh Loan cười tiến lên, làm lành.
“Hiểu làm, đúng là câu hiểu lầm thật hay”. Thái tử Hỏa Phượng cười dữ tợn: “Ý của ông là bổn thái tử bị mù?”
“Chuyện đó..” Thái chủ Thanh Loan bị lời nói bậy của hắn ta bịp miệng.
“Trả lời một câu, giết hay không?” Trưởng lão Hỏa Phượng quát lớn.
“Tiền bối biến hắn là ai không?” Thanh Loan lạnh lùng hỏi.
“Dù là kẻ nào cũng vô dụng”. Trưởng lão Thanh Loan gầm gừ, dẫn thái tử Hỏa Phượng xoay người rời đi, còn để lại giọng vắng vắng không trung: "Chuyện giữa tộc ngươi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655687/chuong-2781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.