Có lẽ những năm tháng, trăng sáng tới, hắn sẽ nhớ lại trong lúc lơ là. Hắn sẽ nhớ có một nữ tử... Tên là Sở Linh.
Ngoài Tu La Hải, hắn đứng yên như một pho tượng.
Từng sợi gió rét mang theo hơi lạnh lẽo thổi bay mái tóc bạc của hắn, cũng thôi mạnh đi cơ thể đơn bạc, quạnh hiu kia.
Không biết bao lâu, hắn mới ngẩng đầu lên nhìn về không trung mờ mịt.
Hắn nhìn một lúc rồi đứng dậy, cau mày.
Không ngờ hắn lại thấy màng sương tối âm u đang lượn lờ trên trời xanh, hỗn độn như muốn cắt nuốt lại toàn bộ địa phủ như sóng biển ào ạt ập đến.
“Thiên Ma”. Diệp Thành híp mắt, phát hiện hình ảnh này.
Hắn ghét Thiên Ma, cơn hận này đã khắc sâu vào linh hồn.
Nếu không có bọn chúng thì làm sao Chư Thiên bị thương. Nếu không nhờ bọn chúng, cuộc sống của hắn làm sao vỡ nát thế được.
Nguyên nhân chính là nợ máu, nên hắn mới nhạy bén với khí tức của Thiên Ma như vậy. Dù chỉ là một chút xíu, hắn cũng có thể ngửi được.
“Chuyện này... Sao thế?”. Mọi người khắp Minh Giới đều ngạc nhiên, họ ngửa đầu lên nhìn không trung mờ mịt mà nghi ngờ.
Minh Giới đã tối rồi, mà màn sương mù tối đen này lại che mất ánh sáng nữa.
Trừ hình ảnh này, có có một luồng khí tức khiến người ta sợ run. Đa số tiểu quỷ sợ đến phát run cả người, yếu ớt quỳ sát xuống đất.
“Sương đen này từ đâu ra?”. Thập Điện Diêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655632/chuong-2726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.