Người có người mạnh hơn, núi có núi cao hơn, thời đại này quá xuất sắc rồi.
Nàng ta đành lắc đầu lần nữa, từ nhỏ bản thân nàng ta đã đứng trên đỉnh sừng sững nên cũng khiến mắt của mình quá cao, nên tầm nhìn cũng hạng hẹp.
Nàng ta nghĩ như thế cũng đành thu khí tức lại, đi theo Diệp Thành vào trong.
Tên tiểu tử Diệp Thành kia quá hung hãn và mạnh mẽ, xuống tay cũng rất có chừng mực, không nặng cũng không nhẹ cứ thế khiến nàng ta bị thương gần như nghiêm trọng, cho nên nàng ta cần thời gian nghỉ ngơi.
Trong núi Giới Minh, Diệp Thành cứ từ từ đi đến rừng trúc nhỏ.
Đế Hoang đã ở đó, ngồi rất điềm tĩnh. Ông ta rất có phong độ của một thế hệ Đế Quân, mặc bộ tơ trắng, tiên phong đạo cốt mà lẳng lặng pha trà.
“Vãn bối Diệp Thành gặp qua tiền bối”. Diệp Thành hành lễ.
“Lại đây ngồi đi!”. Đế Hoang mỉm cười, giọng nói rất ôn hòa.
Diệp Thành tiến lên, lại một lần nữa ngồi đối diện với Đế Hoang sau nửa năm. Tuy là chí tôn nhưng hắn lại không có chút uy nghiêm nào.
Hắn nên cảm thấy vinh hạnh, vì một thế hệ chí tôn đang châm trà cho mình, chuyện này truyền ra ngoài đã hơn một nửa không ai tin nổi rồi.
Đế Hoang nhìn Diệp Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655627/chuong-2721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.