“Giữa nàng và ta cách nhau một thanh kiếm, vậy ta sẽ đến gần một chút”,
Thẳng đến mũi kiếm, hăn mới dừng lại, máu tươi chảy ra từ khóe miệng nhìn Sở Linh đôi mắt ngập nước còn có máu đan xen.
“Cho dù ngươi có thể ngăn cản được thể xác của ta, cũng không thể ngăn cản trái tim ta”, Sở Linh lạnh nhạt nói, nhưng ánh mắt nhìn Diệp Thành lại vô tình.
“Cho dù là vô tình với ta, ngươi vẫn là của Diệp Thành ta!”, Diệp Thành giơ bàn tay đẫm máu lên, chậm rãi chạm vào gò má Sở Linh.
“Có một con rối thì cũng có ích gì!”, Sở Linh lạnh lùng mắng một tiếng, đột nhiên không chút do dự rút tiên kiếm ra.
Máu phun tuôn ra nhìn thấy mà đau lòng, Diệp Thành lùi lại vài bước, loạng choạng, nửa quỳ trên mặt đất, phun ra một ngụm máu.
Sức mạnh của chuẩn đế kiếm mạnh mẽ đến nhường nào, sát cơ tịch diệt.
Sở Linh không nói gì, ôm lấy tay Nghiêu Thuấn, bước từng bước đi ra khỏi tiểu viện.
Từ đầu đến cuối, nàng không hề quay đầu lại hay liếc nhìn Diệp Thành.
Phía sau, Diệp Thành giống như một pho tượng đá, bất động mặc kệ gió thổi tàn phá, chỉ có máu và nước mắt nhỏ xuống, bắn tung tóe khắp thánh thể.
Mái tóc đen bù xù che mất nửa khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655612/chuong-2706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.