Minh giới âm u bỗng có thêm những đoá hoa rực rỡ.
Sở Linh ngẩng đầu, ánh mắt mê ly.
Nàng vươn tay ngọc như muốn sờ lên không trung, đoá hoa có vẻ xa xôi, vươn tay cũng không thể đụng.
Chỉ trong tích tắc, tâm hồn thiếu nữ cũng trở nên muôn màu muôn vẻ như đoá hoa đầy trời kia.
Hình ảnh mộng ảo, mọi người trong quỷ thành đều ngước lên, đặc biệt là phái nữ, mắt đều say mê.
Pháo hoa đầy trời rất giống khi họ còn sống.
Nhìn như rực rỡ nhưng chỉ trong chớp nhoáng, thăng hoa hào nhoáng, kết thúc ảm đạm, không để lại dấu vết gì trên thế gian.
“Thật lãng mạn!”, không ít lão minh tướng khoanh tay, đứng nhìn hai người Diệp Thành trên mái nhà.
“Ta đã nói rồi! Hoang Cổ Minh Tướng biết chơi lắm!”
“Nhìn thánh thể người ta đi! Khả năng cua gái đúng là cao tay!”
“Bắn pháo hoa ở âm phủ, đúng là lạ!”
“Đẹp không?”, Diệp Thành cười hỏi.
Sở Linh cười đáp lại, gương mặt xinh đẹp áp lên vai Diệp Thành, ngón tay cứ vươn ra không trung.
Sự lo lắng lúc trước đã không còn, lần đầu bắn pháo hoa là vì nàng, nó sẽ vĩnh viễn khắc vào trong ký ức.
Bất chợt, một tia tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655607/chuong-2701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.