“Phải uống rượu mừng mới được”. Lôi Minh Tướng cười toe toét.
“Đừng quên mang theo tiền mừng”. Diệp Thành vuốt vuốt tóc.
“Ta nói, cái tên Triệu Vân đến từ đâu thế?”
“Danh hiệu này ta chưa từng nghe nói, nhưng mà ta đánh không thắng hắn ta”.
Một câu nói tiền mừng của Diệp Thành, chín người đều ngước mắt lên nhìn lên trời, có thể trò chuyện, nhưng không thể đề cập đến tiền, mất cảm tình.
Nhìn thấy chín người lơ đi, Diệp Thành nhếch môi: Một lũ khốn nạn.
Hắn chắc chắn rằng chín người này nếu như bị đưa đến Đại Sở thì đều là nhân tài, không cần phải dạy dỗ, đều là người kiến thức rất sâu rộng.
Sở Linh buồn cười, nàng đã sớm nghe nói, Cửu Đại Minh Tướng điện thứ nhất ai cũng kỳ lạ, nhưng bây giờ xem ra, bọn họ thật sự biết ai đó qua danh tiếng không bằng gặp mặt trực tiếp.
Tuy nhiên, vừa rồi nghe đến rượu mừng,thực sự rất tuyệt vời.
Tâm hồn thiếu nữ đã rung động thì rất khó có thể thu hồi lại, kiếp này đã nhận định là hắn, giống như Diệp Thành, hắn quả thực chính ra anh hùng.
“Minh Tuyệt thua rồi”. Đang nói chuyện, có người hét lên một tiếng.
Nhưng nhìn thấy Vô Vọng Minh Thổ mà Minh Tuyệt đang đứng vỡ thành từng mảnh, bị lòng bàn tay của Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655595/chuong-2689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.