“Ra ngoài rồi”. lúc hai người nói chuyện, trong Nghiệt Hải sóng to cuộn trào, Diệp Thành xông ra ngoài, điên cuồng trốn thoát.
Dáng vẻ của hắn nhếch nhác vô cùng, khắp người đều là máu tươi, một đường chém giết, mấy lần suýt nữa bị đám ác long đó đánh đến chết.
Có thể sống ra khỏi Nghiệt Hải đã là may mắn trong bất hạnh.
Mọi người nhìn đến nhếch môi lên cười, không khỏi giơ ngón cái lên.
Nửa năm đó! Diệp Thành ở trong Nghiệt Hải nửa năm mà còn có thể sống sót, đây là một kỳ tích, khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Lão Thất!”. Quỳ Ngưu đã qua đó, nâng Diệp Thành dậy.
“Suýt nữa là tiêu rồi”. Diệp Thành nôn ra một ngụm máu tươi, đung đưa, khí tức uể oải đến cực điểm, khắp người đều là máu tươi.
Thánh thể này của hắn đang nhỏ máu tươi, khiến người nhìn thấy không khỏi đau lòng.
Khán giả đều có thể tưởng tượng được, vì muốn sống ra khỏi Nghiệt Hải, Diệp Thành rốt cuộc đã trải qua những gì, nhất định vô cùng đáng sợ.
Trong chốc láy, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn Diệp Thành đều thay đổi, giống như nhìn thấy thần, vật này lại lập nên một kỳ tích rồi.
Một mạch Hoang Cổ Thánh Thể quả nhiên toàn là yêu nghiệt.
Vị ở trước mắt này, còn lợi hại hơn vị Đế Quân thời đó, sự xuất sắc của hắn đã định trước vượt qua tiền bối, làm mới thần thoại Đế Hoang.
Bên này, Diệp Thành nhét một đồng đan dược trị thương vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655571/chuong-2665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.