"Ngươi mạnh ghê á!", Diệp Thành vui vẻ nhìn Triệu Vân.
"Ngươi cũng vậy", Triệu Vân cởi áo ngoài bị dơ ra.
"Nào, xem thử công đức coi sao rồi", Diệp Thành lấy sổ công đức ra nói.
Triệu Vân cũng xúm lại muốn nhìn thử xem tiêu diệt một con Ác Long cấp Thánh Nhân thì có thể nhận được bao nhiêu công đức, chắc cũng không phải là ít.
Sổ công đức cũng không có khiến hai người thất vọng, cho gần bảy trăm, khiến công đức của Diệp Thành tăng lên mười ngàn.
"Được, tốt ghê", Diệp Thành vui vẻ cười nham nhở.
"Này, nợ ta một lần đó", Triệu Vân vỗ vai Diệp Thành nói.
"Đương nhiên là phải nhớ rồi", Diệp Thành cười, lập tức lên đường đi về phía điện Diêm La, chỉ còn một tiếng cười to vọng lại: "Đến quỷ thành chờ ta đi, ta mời ngươi uống rượu".
Triệu Vân cũng không phản đối, rót một ngụm rượu rồi xoay người rời đi.
...
Chư Thiên Vạn Vực mênh mông rộng lớn, tràn ngập vô số khả năng.
Trên Ngọc Nữ Phong, mọi âm thanh đều biến mất, ngôi sao và ánh trăng khiến khung cảnh như tiên giới này khoác lên mình một lớp áo choàng lung linh huyền ảo.
Phần mộ của Diệp Thành rớt đầy lá rụng, con chữ trên bia đá cũng vô cùng nổi bật dưới ánh trăng, càng nhìn càng khiến người ta đau lòng.
"Khi còn sống thích chạy lung tung, giờ thì ngoan ngoãn hơn rất nhiều", Thượng Quan Ngọc Nhi lẩm bẩm, quét sạch những chiếc lá rụng đi.
Con ngươi của cô ta ầng ậng nước mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655517/chuong-2611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.