Hắc Vô Thường vừa nói xong đã biến mất, chỉ có câu nói bá đạo kia vẫn vang vọng bên tai Diệp Thành.
Diệp Thành che lỗ tai lại, nghiến răng chịu đựng.
Một câu khiến đầu óc hắn ong ong, cũng không biết Hắc Vô Thường kia sao lại giận dữ như thế.
Nói giỡn cũng không được? Còn dám nổi giận với ta nữa chứ.
Diệp Thành hạ quyết tâm, đợi đến ngày trở thành Minh Tướng thì sẽ đánh Hắc Vô Thường đầu tiên, ngay cả Bạch Vô Thường cũng sẽ không bỏ qua.
Đợi đến khi ra khỏi điện Công Đức, Quỷ Vương hai bên đều liếc Diệp Thành một cái, chỉ trách câu kia của Hắc Vô Thường quá to.
Diệp Thành vênh váo đắc ý nghênh ngang đi ra ngoài.
Sau khi ra khỏi đó, hắn bèn đi đến cầu Nại Hà.
Hai con quỷ canh giữ ở cửa khẩu trên con đường Hoàng Tuyền mặt mày hung dữ nghiêm túc đứng như kiểu ai thiếu tiền họ vậy.
Hai người quả thật công chính liêm minh, bất cứ quỷ lớn, quỷ nhỏ hay Minh Tướng muốn đi vào cua gái đều bị họ đuổi đi.
Diệp Thành nhìn từ xa, đương nhiên sẽ không bước tới tự rước lấy nhục.
Đến cả Minh Tướng còn bị đuổi đi thì cửa khẩu kia chắc chắn có cấm chế. Nếu xông vào, chắc hẳn sẽ bị bổ cho không còn tro cốt.
Có hai ông thần giữ cửa đó trông coi thì Diệp Thành cũng không cần lo lắng cho Sở Linh.
Thần cầu Nại Hà cũng không phải ai muốn cua thì cua.
Cho dù cua thì cũng phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655499/chuong-2593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.