Nhìn bên trái đài Vọng Hương có một tảng đá màu xanh, là đá Tam Sinh, trên đó ghi lại kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của mỗi người.
Nhìn bên phải đài Vọng Hương thì có một bà lão, hiển nhiên đây là Mạnh Bà.
Hai tiểu quỷ dẫn đường Diệp Thành đến đây rồi biến mất tăm.
Diệp Thành hiếu kỳ nhìn chằm chằm đài Vọng Hương và đá Tam Sinh.
Đây đều là đồ tốt, chứa sức mạnh thần bí cổ xưa, không nhìn ra cấp bậc, lấy về đánh nhau chắc bá dữ lắm.
Trong lòng nghĩ thế, hắn đặt tay lên đá Tam Sinh.
Đá Tam Sinh chấn động, hiện ra hình ảnh xưa cũ.
Đó là kiếp trước của hắn, là tướng quân ở phàm trần, mười năm chinh chiến sa trường, bảo vệ quốc gia, chưa từng cởi giáp về hưu.
Hắn mỉm cười, hắn đã biết kiếp trước mình là tướng quân rồi!
Sau kiếp trước thì là kiếp này nhưng kiếp sau của hắn lại là một đống hỗn độn, không biết là người hay ma.
Nhân kiếp trước, quả kiếp này, số mệnh luân hồi, duyên tới duyên đi.
Đá Tam Sinh đã chứng kiến mọi buồn đau vui sướng, nụ cười, giọt nước mắt, thù hận của chúng sinh. Mọi nợ nần tình cảm đều sẽ bị xóa bỏ trước đá Tam Sinh.
Hắn rút tay lại, bước lên đài Vọng Hương nhìn về phía không trung.
Một cảnh tượng khác xuất hiện, kia là Ngọc Nữ Phong ở Hằng Nhạc Tông, một ngôi mộ thấp bé, bia đá khắc tên hắn.
Chúng nữ mặc áo cưới, hai mắt đẫm nước mắt đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655470/chuong-2564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.