Chương trước
Chương sau
“Khinh Chư Thiên không có người à?”. Bốn phương Huyền Hoang đều có tiếng kêu phẫn nộ vang lên.

Các đại giáo, các đại tông, các đại tộc từ Đông Hoang, Nam Vực, Tây Mạc, Bắc Nhạc xuống biển, khởi động thuyền chiến, nghênh chiến với Thiên Ma.

Thậm chí còn có Chuẩn Đế trợ chiến, giết tới biển sao, cùng bọn họ đi chém giết Thiên Ma.

“Đánh, đánh đến chết cho lão tử!”. Ở trên một con thuyền chiến cấp Chuẩn Đế, Tiểu Vượng Hoàng vung côn sắt, tiếng gào vô cùng vang dội.

Đây là thuyền chiến cấp Chuẩn Đế của Đấu Chiến thánh Viên tộc, được kéo từ biển sao xuống, lao thẳng về phía trước, khí tức bá đạo cuồn cuộn xông lên trời.

Ở trên thuyền, là từng con vượng màu vàng kim, đều cầm theo côn sắt đen, từng đôi mắt rực lửa toả ra thần quang.

“Đánh, đánh đến chết”. Ở một bên khác, Quỳ Ngưu đứng ở mũi thuyền, cũng là thuyền cấp Chuẩn Đế, còn khổng lồ hơn cả cự nhạc.

Tất cả người ở tộc Quỳ Ngưu đã từ cấp Thánh Nhân trở lên đều tham chiến toàn bộ.

Truyền thừa của hoàng đế đều có cao ngạo, không làm nhục uy danh của đại đế.

Hai chiếc thuyền chiến của tộc Quỳ Ngưu, tộc Thánh Viên ở hai bên trái phải, âm thanh hô ứng vang xa, pháp trận pháo đài bắn như không cần mạng nữa.

“Đâm, đâm cho lão tử”. Thuyền chiến của tộc Đại Địa Võ Hùng là hung mãnh nhất, vừa đâm vào vừa bắn.

Cái gọi là nguyên thạch đã sớm không còn coi là tiền, đã đốt thành núi.

Năm Đại Vương Tộc của Nam Vực cũng đến trợ chiến, năm chiếc thuyền chiến Chuẩn Đế, xếp thành một hàng một bên bắn vào, một bên đâm vào.

Ba đại vực khác cũng như thế, các đại giáo, đại tộc việc nhân đức không ai nhường ai, đều thúc giục thuyền chiến Chuẩn Đế, xung phong tiến lên phía trước.

Rất nhiều cao nhân lánh đời đã lần lượt rời núi, rất nhiều cường giả tự phong cũng đã từ trong giấc ngủ say mà thức tỉnh, phủ lên người chiến giáp cổ xưa.

Âm thanh ầm ầm vang lên, chấn động biển sao, cũng chấn động cả Huyền Hoang đại lục.

Khắp biển sao đều là thuyền chiến, khắp Chư Thiên cũng đều là bóng người.

Binh đối binh, tướng đối tướng, thuyền chiến đối thuyền chiến, tấn công ở trên biển sao, đánh đến trời sụp đất nứt, biển sao trở thành một mảnh hỗn loạn.

Từng bóng từng bóng người hóa thành sương máu, từng chiếc thuyền chiến hư hại bị nứt toác, khiến cho biển sao Huyền Hoang vốn lộng lẫy đã bị nhuộm đầy huyết sắc.

Tuy nhiên, Thiên Ma có lợi thế hơn, bọn chúng giống như đại dương mênh mông, nuốt sống từng mảnh biển sao, thực lực hoàn toàn áp chế bọn họ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Tu sĩ Huyền Hoang bại trận lui về, lui trở về lục địa lại tiếp tục chiến đấu.

Ở nơi biên giới của biển sao và lục địa, tu sĩ Huyền Hoang đã bày binh bố trận, từng pháp trận công kích và pháo đài được phủ đầy Hư Thiên.


Thánh địa tu sĩ, cũng dấy lên chiến hỏa, từng ngọn từng ngọn núi lớn lần lượt sụp đổ, từng tòa từng toà cổ thành lần lượt nứt đổ.

Nơi mà Thiên Ma đi qua, nơi đó đều trở thành địa ngục. Một mảnh huyết sắc, máu tươi tụ lại thành huyết hà, tung hoành ở đại địa.

“Không ổn rồi!”. Ngũ Đại Cấm Khu của Huyền Hoang đều bị rung động, đứng ở trên cao của cấm khu, sắc mặt khó coi mà nhìn bốn phương.

“Toàn quân nghe lệnh, giết!”. Vận mệnh chú định, có một lời nói từ trong hư vô vang lên, vang vọng Cấm Khu, đây là mệnh lệnh uy nghiêm của Thiên Vương là mệnh lệnh uy nghiêm của Thiên Vương.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.