Chương trước
Chương sau
"Giết!', Thiên Ma Đế thứ ba hét lên, cơ thể bị đánh nát chỉ còn lại nguyên thần, nhưng vẫn định khôi phục lại cơ thể tiếp tục chiến đấu.

Nhưng mọi thứ đã chậm, Tam Sinh - thần tướng thứ hai đã bước lên trời, thi triển vô số bí pháp suýt nữa tiêu diệt nguyên thần của ông ta.

"Kết thúc rồi", Thiên Thanh - thần tướng thứ nhất nhàn nhạt nói, bổ ra một kiếm như đến từ thuở xa xưa, xuyên qua vũ trụ, cách cả vô tận tinh không, có thể so với một đòn của Đại Đế.

"Không, không... ta là Đại Đế...", Thiên Ma Đế thứ hai gầm lên, con ngươi trợn to, ánh mắt tràn ngập vẻ hung ác.

Song, dù ông ta có kêu gào thế nào thì vẫn khó mà chống lại sức mạnh khủng bố kia.

Một kiếm của Thiên Thanh nghiền nát mọi thứ, xuyên thủng nguyên thần Đại Đế khiến cho đạo thân kia thoáng chốc hóa thành cát bụi.

Đạo thân bị tiêu diệt, chín thần tướng cũng hộc máu, cả người lảo đảo không đứng vững nổi, máu tươi vẩy khắp tinh không.

Nhưng chiến công của họ cũng vô cùng huy hoàng, giết một đạo thân của Đại Đế thì chẳng khác nào đã giết được một vị Thiên Ma Đại Đế.

"Đế Tôn, thần tướng của ngài... vẫn không làm ngài mất mặt đúng không!", chín người cười to, tiếng cười đầy mỏi mệt lại tang thương và cô đơn.

Cuối cùng thi thần tướng cái thế cũng không làm mất mặt tên tuổi của Đế Tôn. Tuy Đại Đế đã mất, nhưng vẫn có thần tướng kéo dài thần thoại cho ngài.

“Giết!”. Toàn bộ tinh không đều là tiếng gào rống và tiếng thét.

Từ xa nhìn lại, Thiên Ma quân như thủy triều cùng với tu sĩ Chư Thiên như biển, mỗi lần va chạm với nhau, đều có mấy chục bóng người ngã xuống.

Trận đại chiến tàn khốc, máu xương phủ kín tinh không, nhìn vào cảm thấy thật ghê người.

Chiến hoả cháy không ngừng, đốt cháy từng ngôi từng ngôi sao một ở tinh vực.

Chư Thiên hỗn loạn, sao trời cũng không còn sáng nữa, tất cả đều là huyết quang.

Tinh không ở phương Bắc, Cực Đạo Đế Uy lan tràn, hủy diệt sao trời thành cát chảy, phạm vi trải dài mấy ngàn vạn dặm, trở thành cấm địa vô thượng.

Nơi đó, có cường giả Đế Đạo, hay nói đúng hơn là ba Thiên Ma Đế, Đế Đạo trấn Chư Thiên, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Kiếm Thần và đám người Ngũ Đại Thiên Vương của vùng cấm đối chiến ba Thiên Ma Đế, toàn thân bọn họ đều nhuộm máu tươi, máu bắn đầy tinh không.

Chín Chuẩn Đế đỉnh cùng hợp lực lại đấu với Ma Đế, khí thế trải rộng khắp nơi.

Chiến lực của ba Thiên Ma Đế có thể ngang hàng với bản tôn Đại Đế thì có là gì, vẫn bị trấn áp mạnh mẽ, đế khu từ từ nứt toác ra.

“Các ngươi, đáng chết”. Tiếng rống của ba Thiên Ma Đế chấn động như sét đánh, hắn khởi động bí pháp Đế Đạo, một tay che tinh không.

“Dẫu sao ngươi cũng không phải là Vô Khuyết Đế”. Ngũ Đại Thiên Vương lao thẳng vào Hư Vô, giống như năm cái Kình Thiên Trụ chống lại chưởng ấn.

Dao Trì Tiên Mẫu phong hoa tuyệt đại, một bước du ngoạn Cửu Tiêu, nhanh chóng khởi động tiên kiếm Dao Trì, chém ra một cái tiên hà rực rỡ.


Chỉ một kiếm của Tửu Kiếm Tiên đã hủy thiên diệt địa, chém chết vô thượng đế khu, chỉ để lọt một mảnh nguyên thần đạo đế, bay vào trong tinh không.

Sát kiếm của Kiếm Thần cũng đã đến, người như kiếm, kiếm như người, đạo không là kiếm, kiếm không là Đạo! Người, Đạo, Kiếm, hợp nhất ba thứ.

Một kiếm, tung hoành cổ kim, sông dài thời gian tức khắc đảo ngược lại, tất cả pháp tắc trong một cái chớp mắt ở đây đã hoá thành vĩnh hằng.

Ba Thiên Ma Đế quỳ xuống, nguyên thần của Ma Đế bị một kiếm xuyên qua, nguyên thần bị tận diệt hoàn toàn, hoá thành cát bụi của lịch sử.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.