Chương trước
Chương sau
Bọn họ vẫn còn nhớ rõ trận chiến ấy bi thảm đến độ nào, chín vạn quân viễn chinh Đại Sở, ngoại trừ Diệp Thành, tất cả đều bị tiêu diệt.

Quyết định của Diệp Thành cũng không sai, nếu như không phải vì Thiên Ma Đại Đế đột nhiên xuất hiện vào thời khắc cuối cùng thì Kình Thiên Ma Trụ kia đã bị phá hủy.

Đáng tiếc, khi bọn họ đến được đến dưới Kình Thiên Ma Trụ thì lại gặp phải một tồn tại đáng sợ, Đại Sở cũng suýt bị hủy diệt.

Như thế, cảnh tượng này giống với năm đó một cách khó tin, nhưng chỉ là không biết có cần chiến đấu khốc liệt như năm đó hay không.

Phía sau, đại quân của Thiên Ma lại nhào đến hướng tường thành của Nam Sở một lần nữa.

Chuẩn Đế Thiên Huyền Môn hừ lạnh, lại động sát kiếm thêm lần nữa.

Hư Thiên Tuyệt Sát trận rung chuyển, quét ra từng vệt thần quang.

Thiên Ma bị nghiền thành từng mảnh nhỏ, nổ tung thành máu tươi, tan thành tro bụi.

Chúng như tre già măng mọc, chỉ lo tiến công, tu sĩ Đại Sở lại không phải chịu bất kỳ tổn thất gì, nguyên thạch bị thiêu đốt theo đơn vị từng núi từng núi.

“Đây là Đại Đế không hoàn chỉnh, nhưng lại khủng bố đến nhường này, nếu thật sự là Đại Đế thì sẽ đáng sợ cỡ nào nữa”.

Người của Thiên Huyền Môn đều run như cầy sấy, không dám nhìn thẳng.

Mặc dù ở ba trăm năm trước từng nhìn thấy Thiên Ma Đế, nhưng giờ phút này gặp lại, trong lòng không nhịn được mà cảm thấy sự run rẩy phát ra từ sâu trong linh hồn.

“Chỉ mong Hoàng Giả và Thần Tướng có thể chém chết Thiên Ma Đế, chỉ mong Thiên Lão Địa Lão sẽ thành công hủy diệt cái ma linh chú ấn kia”.

Tất cả các Chuẩn Đế đều nhìn từ xa, trong đôi mắt họ lóe lên tia sầu lo.

Nếu Hoàng Giả, Thần Tướng mà bại, nếu bọn Diệp Thành không phá được ma linh chú ấn thì Chư Thiên môn rất có thể sẽ bị san bằng.

“Nếu Đại Sở vẫn còn có luân hồi thì tốt rồi”. Tu sĩ Thiên Đình, toàn bộ đều nắm chặt tay, đặc biệt là lớp tu sĩ người già.

Nếu điều kiện cho phép, bọn họ sẽ không chút do dự mà xung phong đi theo Diệp Thành, giống như quân viễn chinh năm đó của Đại Sở.

Nhưng, lúc này đã không phải là năm đó, bọn họ không còn được thực lực như thế nữa, chỉ có thể ở trên tường thành này, trơ mắt nhìn xem hắn liều chết xung phong.

Trong nhóm người này của bọn họ, Diệp Thành chính là người mạnh nhất vào lúc này, mở đường cho hắn hủy đi ma linh chú ấn, chính là lựa chọn thích hợp nhất.

Diệp Thành cũng không làm ai thất vọng, khí huyết ngập trời, bá đạo công phạt, một đường huy động Đế kiếm, giống như một vị chiến thần, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Trận chiến còn đang diễn ra đầu khốc liệt, ở một bên Đại Sở, không gian bị một người dùng gậy chọc ra một lỗ thủng, một con khỉ màu vàng rực rỡ đạp một chân bước vào.

Người đó, không cần phải nói, đó chính là lão tổ Đấu Chiến Thánh Viên .

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.