Sở Huyên cười nhạt, lần này không đẩy tay của Diệp Thành ra nữa.
Không khí trở nên xấu hổ, một Đế Tôn mà phải chịu đựng người đối diện chọc ghẹo, dám trêu đùa Thiên Ma như vậy, trừ Thần Tướng ra thì còn ai.
Thiên Ma Đế vẫn cười âm u, có chút hứng thú nhìn sang bên này như là đang xem một hài kịch.
Đấy là uy nghiêm của Đế, dù vẫn không hề có căn nguyên của Đế, đó là khuyết thiếu lớn của một Đại Đế, vậy mà vẫn nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.
Chúng Thần Tướng đứng thẳng người, tạo nét thì cũng đã làm rồi, nên nghiêm túc thì phải nghiêm túc, đấy là một Đại Đế.
“Nhãi nhép như các ngươi đã muốn chơi thì bổn Đế sẽ chơi cùng các ngươi đến cùng”. Thiên Ma Đế cười cợt, mang theo ma lực vô thượng mờ mịt.
Lời nói còn chưa dứt đã thấy cơ thể ông ta run lên, sau đó tia ma sát bay ra, không ngờ lại biến thành ba Thiên Ma Đế khác.
“Nhất Khí Hóa Tam Thanh”, hai mắt Diệp Thành hơi híp lại, xem ra đấy là đạo thân, cực giống với Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Trời đất rung chuyển, bốn Thiên Ma Đế đứng im ở hư không, Đế Đạo pháp lượn lờ, uy lực vô hạn tràn lan trên trời.
Đây vốn là Đại Sở tối tăm mờ mịt lại bị che đậy một tầng ma khí dày đặc, mây mù cuồn cuộn, còn có sấm sét theo quy luật đánh xuống.
Rất nhiều hiện tượng đáng sợ nổi lên, các vì sao bị hủy hoại, ánh nắng bị nhuộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655441/chuong-2535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.