Chương trước
Chương sau
 Thiên Ma như dòng nước lũ ùa về phía Nam Sở tiếp tục nhiệm vụ chưa hoàn thành khi còn sống, muốn lướt qua tường thành, san bằng Chư Thiên Môn. 

 

 

Một lão Chuẩn Đế của Thiên Huyền Môn lập tức rút kiếm chĩa ra vào ngoài thành phía xa, tiếng quát hùng hồn: "Toàn quân nghe lệnh, đánh cho ta!' 

 

Thoáng chốc, trăm ngàn tòa sát trận trên không đồng loạt khởi động. 

 

Sau đó, vô số thần quang hủy diệt bắn ra như một cơn mưa ánh sáng. 

 

Thiên Ma bị đánh cho ngã xuống hết đợt này đến đợt khác, từng mảng từng mảng bị tiêu diệt, máu tươi đen thui nhuộm đen mặt đất. 

 

Song tuy là thế, Thiên Ma vẫn xông đến như kẻ điên, tre già măng mọc, bất chấp cái giá phải bỏ mạng. 

 

Áp lực của tường thành Nam Sở thoáng chốc tăng gấp đôi, dù Thiên Ma không ở lúc mạnh nhất, nhưng số lượng cao thủ lại đè bẹp Đại Sở. 

 

Không có luân hồi áp chế, hơn 90% tu sĩ Thiên Đình đều không thể tham gia chiến đấu, mạnh nhất chỉ là Thánh Nhân, đến bao nhiêu cũng sẽ trở thành vật hy sinh mà thôi. 

 

Năm đó, chín mươi ngàn quân của Đại Sở viễn chinh tương đương với chín mươi ngàn Chuẩn Đế xông vào Bắc Sở, cuối cùng lại gần như toàn quân bị diệt. 

 

Bởi vậy có thể thấy được, số lượng của đội quân Thiên Ma khổng lồ đến cỡ nào. 

 

"Mụ nội nó, quả thật là ức chế mà", Tạ Vân mắng to, siết chặt nắm tay đến bật máu, con ngươi cũng đỏ bừng. 

 

"Nếu ông đây là Chuẩn Đế thì sẽ đánh họ sấp mặt", Tư Đồ Nam cũng tức anh ách quát to. 

 

Tu sĩ Đại Sở cũng vậy, người ta đánh tới cửa lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể ra chiến. 

 

Bắc Sở, chín hoàng, Kiếm Thần, Đông Hoàng Thái Tâm và các Chuẩn Đế khác vẫn đáng chém giết. Diệp Thành và Sở Huyên cũng vậy. 

 

Bọn họ còn ở lại Bắc Sở là vì tìm kiếm cách hóa giải, chỉ cần tìm được nguồn gốc thì Thiên Ma có thể sẽ bị tiêu diệt. 

 

"Ma Linh Chú Ấn ở phía Bắc", trong lúc mọi người không biết làm sao thì có một giọng nói mờ mịt truyền đến từ Thiên Huyền Môn. 

 

Đó là Nhân Vương, giọng điệu suy yếu như vậy chắc là vì suy tính lại gặp cắn trả nên mới trở nên sa sút, trạng thái rất tệ. 

 

Nhưng lời nói của hắn ta lại chỉ có đám Diệp Thành một phương hướng. 

 

Sở Hoàng là người đầu tiên xuất pháp, chân giẫm hư không, liều mạng xông về phía trước. 

 

Chín hoàng theo sau, đám Kiếm Thần Tửu Kiếm Tiên cũng lần lượt đuổi theo. 

 

Diệp Thành và Sở Huyên sóng vai, dùng Cực Đạo Đế Binh mở đường. 

 

Phía trước sát khí rợp trời, có hai bóng người sóng vai rẽ mây mù ma sát, khí thế kinh người xuất hiện. 

 

Nhìn kỹ thì chính là Thiên Ma Quân và Thiên Nữ Ma Quân. 

 

Hai Ma Quân này là hai người mạnh nhất dưới trướng của Thiên Ma Đế, nhưng vừa hay họ đều bị Diệp Thành giết chết. 

 

Là Ma Quân nên các nàng vẫn có chút lý trí, đặc biệt là Thiên Ma Quân, gặp Diệp Thành thì mặt mày dữ tợn vặn vẹo. 

 

"Các vị tiền bối đi phá hủy Ma Linh Chú Ấn đi, cứ giao họ cho chúng ta", Diệp Thành và Sở Huyên cùng nhau xông thẳng đến hai Ma Quân. 

 

"Diệp Thành", Thiên Ma Quân gầm lên, xông thẳng về phía hắn. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.