Trận chiến kết thúc, bên ngoài Thiên Hư xác chết la liệt, máu chảy thành sông.
Mặt đất ướt đẫm máu tươi, cắm vô số thanh kiếm chiến mâu bị gãy chống chọi giữa đầy trời cát vàng bay múa.
Ai mà ngờ được khu vực này lại mai táng hơn mười triệu tu sĩ, chỉ Chuẩn Đế thôi đã có bốn người.
Trận chiến này, bốn tộc không có gì ngoài Đế Binh và chúng đều trở thành bụi bặm. Trăm ngàn năm sau, tên tuổi của nó sẽ xuất hiện trong lịch sử Huyền Hoang
.
"Về nhà!", chín Hoàng của Đại Sở dẫn theo Diệp Thành và năm mươi triệu tu sĩ bay lên trời, tiến thẳng về Đại Sở.
Một câu về nhà khiến năm mươi triệu tu Thiên Đình bật khóc.
Ba trăm năm, họ đã đợi giờ phút này ba trăm năm.
Họ tựa như một đứa trẻ mồ côi, còn quê hương luôn mong ngóng kia chính là vòng tay cực kỳ ấm áp của mẹ.
Quần chúng xem chiến ngửa đầu, trong mắt tràn ngập vẻ kính nể, chín Hoàng của Đại Sở thật sự rất mạnh, vừa đến đã tiêu diệt năm truyền thừa của Đế đạo.
Trận chiến hôm nay, họ đã lập nên tên tuổi của Thiên Đình.
Chuyện này chắc chắn sẽ trở thành một thần thoại bất hủ, được thế hệ cùng trang lứa của Chư Thiên Vạn Vực ca ngợi suốt đời.
Chín Hoàng vừa đi, năm Thiên Vương của vùng đất dữ cũng xoay người lần lượt trở về Thiên Hư, Luyện Ngục, Minh Thổ, Vong Xuyên, Hoàng Tuyền của mình.
Vì tìm Đại Sở, họ đã rời đi ba trăm năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655359/chuong-2453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.