“Ôi này, sao đại gia giờ mới đến!”, vừa bước vào đã thấy tú bà thanh lâu phất một mảnh lụa tiến đến gần hắn, nở nụ cười nịnh nọt.
Diệp Thành không đáp lời, đi thẳng lên tầng ba, chuẩn xác tìm được một căn phòng riêng, sau đó đạp cửa.
Trong phòng có một nam một nữ đang làm chuyện điên loan đảo phượng, cả người trần như nhộng, ánh mắt người đàn ông đầy vẻ tà mị.
“Khốn kiếp, ai cho ngươi vào đây?”, nam tu tức giận quát, chuyện tốt bị quấy phá nên hắn rất tức giận, vung sát kiếm lên.
Diệp Thành lập tức bước đến, một ngón tay phế đi Đan Hải của gã.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến nữ tu hoảng sợ vội vàng lấy chăn che cơ thể lại, hốt hoảng nhìn Diệp Thành.
Diệp Thành không nhìn cô ta, hay có thể nói từ đầu đến cuối vẫn chưa nói câu nào, xách người đàn ông đó lên rồi xoay người đi ra khỏi phòng.
Hắn không giết người này vì hắn muốn nam tu này quỳ chết dưới chân núi Chư Thiên, lấy máu hiến tế cho những người chuyển thế.
Ở ngoài cửa, một ông lão áo bào tím chặn đường đi của Diệp Thành, là hộ vệ của thanh lâu, tu vi là cấp Thánh Vương.
“Đạo hữu, làm loạn ở đây thì phải cho lão phu một lời giải thích chứ”, ông lão áo bào tím hừ một tiếng, đôi mắt già nua hiện lên vẻ lạnh lùng.
Diệp Thành vẫn không dừng bước, ánh mắt không có một tia dao động cảm xúc nào.
“Ngông cuồng!”, ông lão áo bào tím quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655260/chuong-2354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.