“Đánh hay lắm!”, Huyết Thương Tử bị tiêu diệt, khắp nơi đều là tiếng hoan hô, một đám người trẻ tuổi đều reo hò lên.
Trong tiếng hoan hô reo hò lại có một đám người bị giết chết.
Diệp Thành điên cuồng lao đến, huyết lệ thấm đẫm trong con ngươi lạnh lẽo.
Hắn trả được thù thì thế nào, cuối cùng vẫn còn lại sự nuối tiếc, mấy trăm người chuyển thế đều bị chôn vùi vì hắn.
Nếu có thể lấy sinh tử của đám người này để đổi lấy sự sống còn của các chuyển thế thì hắn không ngại giết chết kẻ thù của mình.
Nhưng người đã chết, mọi người đã không thể khôi phục như ban đầu.
Hắn chỉ có cách duy nhất là giết chết tất cả, lấy đầu chúng để dâng lên cho các linh hồn của người dân quê hương, nợ máu phải trả bằng máu.
Giết!
Hắn điên thật rồi, tức giận gào lên, tay cầm kiếm Chuẩn Đế, gặp ai là chém người đó khiến cả người hắn dính máu của chúng.
Máu và nước mắt bắn tứ phía đã che mất đôi mắt hắn khiến tầm nhìn của hắn trở nên mờ ảo, thứ còn lại chỉ là tàn sát.
Máu bắn tung tóe trên bầu trời, phủ lên một tấm màn máu.
Dưới đất ngổn ngang nào là thi thể, đa phần là người đã bị chém đầu, tứ chi tàn tạ, đứt chân gãy tay, toàn là những mảnh vỡ pháp khí bị vỡ nát.
Núi sông cực lớn cũng trở thành địa ngục vô tận vì sự tàn sát của hắn, những tiếng than khóc còn thê lương như cả tiếng ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655251/chuong-2345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.