Đột nhiên có một trận gió lạnh thổi qua, sát khí lạnh lẽo xuất hiện, lấy Diệp Thành làm trung tâm, mỗi một tấc trời đất đều bị đóng băng thành băng với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Đám người Quỳ Ngưu đều nhíu mày, loại sát khí trần trụi này bắt nguồn từ linh hồn, lạnh băng đến mức khiến linh hồn người khác run lên, rất nhiều người biến sắc, không khỏi rùng mình.
Người mặc áo bào đen và đeo mặt nạ Quỷ Minh là ai? Tại sao lại để lộ sát khí như thế?
Người đẫm máu bị ném lên võ đài vừa rồi là ai? Là ai đã ném người đó lên võ đài?
Người xung quanh đều tỏ vẻ nghi hoặc, không biết Man Sơn là ai, không biết Diệp Thành là ai, càng không biết đã xảy ra chuyện này, chỉ trong thoáng chốc bầu không khí nhộn nhịp, sục sôi đã trở nên căng thẳng, áp lực.
Chiếc mặt nạ Quỷ Minh của Diệp Thành nứt ra, bị sát khí nghiền nát thành tro tàn, để lộ gương mặt của hắn. Người nhìn thấy đều đứng bật dậy: “Hoang… Hoang Cổ Thánh Thể?”
“Là Diệp Thành, hắn vẫn còn sống?”, nhiều người đều sững sờ, mặt lộ ra vẻ khó tin: “Nghe nói Thánh Thể đã bị chôn vùi trong di tích viễn cổ, sao hắn vẫn còn sống, chẳng lẽ là nhìn nhầm?”
“Mạng của Hoang Cổ Thánh Thể cứng đấy, bên ngoài thành cổ Đông Hoang, mấy mươi Đại Thánh đều không giết được hắn, xem ra lần này hắn lại thoát ra khỏi vỏ bọc của mình, lừa gạt người đời”, có người thở dài.
Trong tiếng bàn luận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655115/chuong-2209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.