“Khốn nạn”. Thần tử Yêu tộc đột nhiên nổi giận, nhìn Diệp Thành hằm hằm, mắt yêu toát ra thần quang như muốn nhìn cho ra khuôn mặt thật của Diệp Thành nhưng lại không được như ý nguyện, đến cả huyết mạch cũng nhận không ra.
“Hôm nay tính nợ cũ luôn”. Diệp Thành cầm cây gậy lang nha, khởi động mạnh khớp cổ.
“Rốt cuộc ngươi là ai?”. Thần tử yêu tộc hét lớn, hắn ta có quá nhiều kẻ thù nên không biết chắc là ai.
“Ngươi hãy cầm tháp Linh Lung của ngươi rồi chạy đi”. Diệp Thành liếc mắt nhìn sang thần tử Vu tộc rồi xông thẳng về phía thần tử Yêu tộc, đã đến lúc phải tính nợ cũ năm xưa rồi.
“Mặc dù không làm cũng có hưởng nhưng mà ngại lắm đấy biết không hả?”. Thần tử Vu tộc tằng hắng, nhưng hắn ta vẫn tự giác cất tháp nhỏ Linh Lung vào, bảo bối của mình mà, cớ gì lại không cần chứ.
Hắn ta đã bỏ chạy thật rồi, vừa chạy vừa nhìn về trận chiến ở phía xa, vừa xuýt xoa vừa chậc lưỡi.
Hắn ta không biết thân phận thật sự của Diệp Thành, nhưng lại biết hắn rất mạnh, không xem huyễn thuật của thần tử Yêu tộc ra gì, liên tục đánh cho thần tử Yêu tộc không ngất đầu lên nỗi, thân yêu cường tráng không ngừng rạn nứt.
Thần tử yêu tộc là người cảm nhận được rõ ràng nhất, dù có rất nhiều bí pháp bất thế nhưng gặp phải Diệp Thành thì chỉ như một tên bù nhìn, bất kể là chưởng ấn hay là kiếm ảnh thì cũng đều không chịu nổi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655059/chuong-2153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.