“Ba Thánh Vương Binh, chín Chuẩn Thánh Vương Binh”. Diệp Thành không ra vẻ, thẳng thừng trả giá.
“Giá cả hợp lý, đồng ý!”. Chuyện khiến hắn bất ngờ là Trung Hoàng lại dứt khoát đồng ý dễ dàng, lời còn chưa dứt đã thấy hắn ta lấy túi Càn Khôn ra, trong đó có rất nhiều pháp khí.
“Thứ này quý vậy sao?”, Diệp Thầm âm thầm tặc lưỡi, hắn tự thấy mình yêu cầu cũng đã nhiều rồi, nhưng không ngờ Trung Hoàng lại quyết đoán như vậy, dứt khoát khiến hắn trở tay không kịp.
“Biết trước vậy đã đòi thêm rồi”. Trong lòng thầm trách, nhưng hắn vẫn nhận lấy túi Càn Khôn của Trung Hoàng, những pháp khí này có giá trị hơn cả tiên thảo Linh Lung kia rồi, người ta đã đưa pháp khí không chút do dự, thì cũng không thể nuốt lời, nếu không chắc chắn sẽ là một trận chiến vô cùng gian nan.
Trung Hoàng có thực lực sâu không lường được, trong di tích nguy hiểm bốn bề này, nếu khai chiến, rõ ràng không phải hành động sáng suốt, nói không chừng sẽ có người khác ngư ông đắc lợi, chuyện này hoàn toàn không phải chuyện hắn muốn.
Trung Hoàng cũng có cùng suy nghĩ, hắn ta không nhìn thấu Diệp Thành, nên cũng có lý do tin chắc Diệp Thành cực kỳ mạnh, hắn ta cũng lo ngại, chuyện có thể dùng tiền giải quyết thì hắn sẽ không dễ dàng động thủ.
“Tiên thảo Linh Lung, thuộc về ngươi”. Cất túi Càn Khôn của Trung Hoàng, Diệp Thành lập tức rút lui.
“Đa tạ tiền bối”. Trung Hoàng khẽ cười, rồi tập trung bảo vệ tiên thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655048/chuong-2142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.